Remove ads
Giải bóng đá nam giữa các Đội tuyển quốc gia các nước Châu Á do AFC quản lý From Wikipedia, the free encyclopedia
Cúp bóng đá châu Á (AFC Asian Cup) là giải đấu bóng đá dành cho các đội tuyển bóng đá nam quốc gia đến từ các thành viên trực thuộc Liên đoàn bóng đá châu Á (AFC). Đây là giải vô địch bóng đá cấp châu lục lâu đời thứ hai trên thế giới sau Cúp bóng đá Nam Mỹ.
Cơ quan tổ chức | AFC |
---|---|
Thành lập | 1956 |
Khu vực | Châu Á |
Số đội | 24 (vòng chung kết) 47 (đủ điều kiện tham dự vòng loại) |
Đội vô địch hiện tại | Qatar (lần thứ 2) |
Đội bóng thành công nhất | Nhật Bản (4 lần) |
Trang web | www |
Cúp bóng đá châu Á 2027 |
Cúp bóng đá châu Á được tổ chức với chu kỳ bốn năm một lần kể từ lần tổ chức đầu tiên năm 1956 tại Hồng Kông cho đến giải đấu năm 2004 tại Trung Quốc. Tuy nhiên, vì Thế vận hội Mùa hè và Giải vô địch bóng đá châu Âu cũng được lên lịch vào cùng năm với Asian Cup nên AFC đã quyết định dời giải đấu sang một chu kỳ ít đông đúc hơn. Sau năm 2004, giải lần tiếp theo được tổ chức vào năm 2007, với sự đồng đăng cai của bốn quốc gia Đông Nam Á: Indonesia, Malaysia, Thái Lan và Việt Nam. Sau đó, giải đấu tiếp tục được tổ chức bốn năm một lần.
Cúp bóng đá châu Á thường được thống trị bởi một số ít các đội hàng đầu. Các đội thành công ban đầu bao gồm Hàn Quốc (hai lần) và Iran (ba lần). Kể từ năm 1984, Nhật Bản (bốn lần) và Ả Rập Xê Út (ba lần) là những đội thành công nhất, cùng nhau giành bảy chức vô địch trong số mười trận chung kết gần nhất. Các đội khác đã gặt hái thành công là Qatar (hai lần), Úc (2015), Iraq (2007) và Kuwait (1980). Israel lên ngôi vô địch năm 1964 nhưng sau đó đã bị khai trừ và đã gia nhập UEFA kể từ đó.
Úc gia nhập liên đoàn châu Á năm 2007 và đăng cai vòng chung kết Cúp bóng đá châu Á năm 2015, giành chiến thắng trong trận chung kết trước Hàn Quốc. Giải đấu năm 2019 đã được mở rộng từ 16 đội lên 24 đội, với quy trình vòng loại tăng gấp đôi như một phần của vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 2018.[1][2]
Một giải đấu toàn châu Á lần đầu tiên được đề xuất sau khi Thế chiến II kết thúc, nhưng nó không được thực hiện cho đến những năm 1950. Hai năm sau khi Liên đoàn bóng đá châu Á (AFC) ra đời vào năm 1954, AFC Asian Cup lần đầu tiên được tổ chức tại Hồng Kông với bảy trong số mười hai thành viên sáng lập tham gia, khiến giải đấu trở thành giải đấu lâu đời thứ hai trên thế giới. Quá trình vòng loại có sự tham gia của đội chủ nhà cộng với những người chiến thắng ở các khu vực khác nhau (Miền Trung, Miền Đông và Miền Tây). Đó chỉ là một giải đấu bốn đội, một thể thức cũng tồn tại trong các năm 1960 và 1964. Mỗi liên đoàn con đã tổ chức giải vô địch hai năm một lần của riêng họ, mỗi giải có mức độ quan tâm khác nhau.[cần dẫn nguồn]
Thời gian đầu, các đội tuyển quốc gia mạnh không mấy mặn mà với giải mà tập trung chủ yếu cho đấu trường Olympics và Asiad. Tình trạng các đội bỏ dở thi đấu hoặc không tham gia ngay từ vòng loại thường xuyên diễn ra.
Hàn Quốc đã thể hiện sự vượt trội của mình trong những năm đầu của giải đấu khi nước này chinh phục các năm 1956 và 1960; đây vẫn là thành tích tốt nhất của Hàn Quốc trong giải đấu.[3]
Sau khi Hồng Kông và Hàn Quốc đăng cai tổ chức hai kỳ đầu tiên, Israel được chọn làm chủ nhà của Cúp bóng đá châu Á 1964. Sử dụng cùng một thể thức của hai phiên bản trước, giải đấu này chỉ có bốn đội và thi đấu trong một nhóm duy nhất để xác định nhà vô địch. Israel cuối cùng đã đứng đầu giải đấu trước Ấn Độ với ba trận thắng.[4] Thể thức được cập nhật thành năm đội vào năm 1968 trước khi được mở rộng thành sáu đội vào năm 1972 và 1976.
Giải đấu trở thành sân chơi dành riêng cho Iran, đội đã vô địch ba giải đấu liên tiếp vào các năm 1968, 1972 và 1976, với việc Iran đăng cai tổ chức giải trước và giải sau. Iran vẫn là đội tuyển quốc gia duy nhất ở châu Á vô địch ba kỳ Asian Cup liên tiếp. Trận chung kết năm 1972 rất đáng chú ý vì đây là Giải vô địch bóng đá châu Á đầu tiên sử dụng thể thức loại trực tiếp vòng bảng, thể thức này được diễn ra trong các giải đấu tiếp theo với một số thay đổi.[5] Tuy nhiên, giải đấu được đánh dấu bằng một nốt đen khi Israel bị trục xuất khỏi AFC vào năm 1972 do xung đột Ả Rập-Israel.[6]
Từ 1980 đến 1988, số đội tham gia tăng lên 10 đội, nhưng các quốc gia Tây Á tiếp tục thống trị trong những năm 1980 với việc Kuwait trở thành quốc gia Ả Rập đầu tiên giành chức vô địch vào năm 1980 được tổ chức trên sân nhà, đánh bại Hàn Quốc 3–0 trong trận chung kết.[7] Ả Rập Xê Út sau khởi đầu không mấy suôn sẻ đã bắt đầu nổi lên với tư cách là quốc gia vượt qua vòng loại, sau đó giành hai chức vô địch châu Á liên tiếp vào các năm 1984 và 1988, vượt qua cả Trung Quốc và Hàn Quốc. Cả hai giải đấu đều là trận ra mắt của Ả Rập Xê Út trong bất kỳ giải đấu lớn nào.[8]
Cho đến những năm 1990, AFC Asian Cup chủ yếu được tổ chức ở cấp độ nghiệp dư hơn, bất chấp nỗ lực nâng cao tiêu chuẩn. Tuy nhiên, với việc châu Á được trao nhiều suất hơn cho Giải vô địch bóng đá thế giới, các nỗ lực chuyên nghiệp hóa giải đấu cũng bắt đầu. Cuối những năm 1990, giải bắt đầu được chuyên nghiệp hóa.
Nhật Bản cho đến những năm 1990 hầu như chỉ là một tên tuổi nhỏ của bóng đá châu Á, và quốc gia này chỉ đủ điều kiện tham dự giải đấu năm 1988, lần đầu tiên Nhật Bản tham dự một giải đấu bóng đá châu lục. Tuy nhiên, khi Nhật Bản bắt đầu có những bước chuyển cụ thể sang bóng đá chuyên nghiệp, sức mạnh của đội tuyển nước này cũng tăng lên. Nhật Bản đăng cai Cúp bóng đá châu Á 1992, giải đấu được chia thành tám đội và hai bảng, nơi họ giành chiến thắng sau khi đánh bại Ả Rập Xê Út, đương kim vô địch, 1–0, để giành danh hiệu quốc tế lớn đầu tiên của đất nước.[9][10]
Cúp bóng đá châu Á 1996 chứng kiến giải đấu được mở rộng thành 12 đội trong quá trình chuyên nghiệp hóa. Được tổ chức bởi Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, đội chủ nhà lần đầu tiên lọt vào trận chung kết nhưng không thể giành cúp sau khi để thua Ả Rập Xê Út, đội đã lọt vào vòng chung kết châu Á lần thứ tư liên tiếp của quốc gia này, trên chấm phạt đền. Đó là danh hiệu châu Á thứ ba của Ả Rập Xê Út.[9][11][12]
AFC Asian Cup 2000 chứng kiến Lebanon tham dự giải đấu châu Á đầu tiên và Ả Rập Xê Út một lần nữa lọt vào trận chung kết, nhưng lần này, Nhật Bản đã chiến thắng Ả Rập Xê Út với tỷ số 1–0 trong một trận chung kết được đa số người Ả Rập Xê Út cổ vũ.[13] Nhật Bản tiếp tục giành được chiếc cúp châu Á thứ ba 4 năm sau đó, mặc dù thi đấu khá chật vật trong một trận chung kết rất nóng bỏng, đầy tính chính trị trước chủ nhà Trung Quốc.[14] Giải đấu năm 2004 rất đáng chú ý khi nó mở rộng tới 16 đội và lần đầu tiên Ả Rập Xê Út vắng mặt ở một trận chung kết Cúp bóng đá châu Á.
Cúp bóng đá châu Á 2007 đã trở nên đáng chú ý với sự ra mắt của Úc, đội đã rời khỏi Liên đoàn bóng đá châu Đại Dương vào năm 2006 (tình cờ là đội đầu tiên vượt qua vòng loại của giải đấu), cũng như là giải đấu bóng đá đầu tiên trên thế giới được tổ chức bởi nhiều hơn hai quốc gia, với bốn quốc gia ở Đông Nam Á (Việt Nam, Thái Lan, Malaysia, Indonesia) đăng cai.[15][16] Tại giải đấu này, Iraq đăng quang với tư cách là nhà vô địch châu Á bất chấp Chiến tranh Iraq tàn khốc và căng thẳng giáo phái, áp đảo các đối thủ như Úc, Hàn Quốc và Ả Rập Xê Út trong quá trình này.[17]
Úc (gia nhập AFC năm 2006), sau màn ra mắt kém cỏi vào năm 2007, đã phục hồi để lọt vào trận chung kết của Cúp bóng đá châu Á 2011 tại Qatar, nhưng để thua Nhật Bản sau hiệp phụ; chiến thắng cho Nhật Bản đồng nghĩa với việc họ trở thành đội bóng giàu thành tích nhất châu Á với bốn danh hiệu.[18] Tuy nhiên, giải đấu đáng chú ý do Cúp bóng đá châu Á đầu tiên sử dụng thứ tự số áo từ 1 đến 23, trước đây không được thực hiện trong các giải đấu trước đó.
Sau thành công của Úc tại Cúp bóng đá châu Á 2011, AFC đã phê duyệt quốc gia này đăng cai Cúp bóng đá châu Á 2015. Tại giải đấu, Úc đã hạ gục mọi đối thủ chỉ với một trận thua, trước khi vào trận chung kết gặp Hàn Quốc, đội bóng mà Úc phục thù chung cuộc 2–1 sau hiệp phụ; chiến thắng chính thức đánh dấu chức vô địch châu Á đầu tiên của Đông Nam Á khi Úc tham gia AFF vào năm 2013.[19]
Tại Asian Cup 2019, công nghệ trợ lý trọng tài video lần đầu tiên được sử dụng trong giải đấu,[20] cũng như mở rộng lên 24 đội.[21] Ngoài ra, quyền thay người thứ tư được cho phép trong thời gian bù giờ.[22] Giải đấu do Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất đăng cai lần thứ hai, chứng kiến sự trỗi dậy của Qatar, đội đã lần đầu tiên giành danh hiệu châu Á sau khi đánh bại Nhật Bản 3–1 trong trận chung kết.[23] Giải đấu bị ảnh hưởng một phần do cuộc khủng hoảng ngoại giao Qatar, do lệnh cấm nhập cảnh của UAE đối với cổ động viên Qatar, cũng như hành vi ném giày trong trận bán kết của hai đội.[24]
Đội tuyển | Vô địch | Á quân | Hạng ba | Hạng tư | Bán kết | Tổng số lần vào top 4 |
---|---|---|---|---|---|---|
Nhật Bản | 4 (1992 *, 2000, 2004, 2011) | 1 (2019) | - | 1 (2007) | - | 6 |
Ả Rập Xê Út | 3 (1984, 1988, 1996) | 3 (1992, 2000, 2007) | - | - | - | 6 |
Iran | 3 (1968 *, 1972, 1976 *) | - | 4 (1980, 1988, 1996, 2004) | 1 (1984) | 2 (2019, 2023) | 10 |
Hàn Quốc | 2 (1956, 1960*) | 4 (1972, 1980, 1988, 2015) | 4 (1964, 2000, 2007, 2011) | - | 1 (2023) | 11 |
Qatar | 2 (2019, 2023 *) | - | - | - | - | 2 |
Israel # | 1 (1964 *) | 2 (1956, 1960) | 1 (1968) | - | - | 4 |
Kuwait | 1 (1980 *) | 1 (1976) | 1 (1984) | 1 (1996) | - | 4 |
Úc | 1 (2015 *) | 1 (2011) | - | - | - | 2 |
Iraq | 1 (2007) | - | - | 2 (1976, 2015) | - | 3 |
Trung Quốc | - | 2 (1984, 2004*) | 2 (1976, 1992) | 2 (1988, 2000) | - | 6 |
UAE | - | 1 (1996 *) | 1 (2015) | 1 (1992) | 1 (2019) | 4 |
Ấn Độ | - | 1 (1964) | - | - | - | 1 |
Myanmar | - | 1 (1968) | - | - | - | 1 |
Jordan | - | 1 (2023) | - | - | - | 1 |
Hồng Kông | - | - | 1 (1956) | 1 (1964) | - | 2 |
Đài Bắc Trung Hoa | - | - | 1 (1960) | 1 (1968) | - | 2 |
Thái Lan | - | - | 1 (1972*) | - | - | 1 |
Việt Nam ^ | - | - | - | 2 (1956, 1960) | - | 2 |
Campuchia | - | - | - | 1 (1972) | - | 1 |
CHDCND Triều Tiên | - | - | - | 1 (1980) | - | 1 |
Bahrain | - | - | - | 1 (2004) | - | 1 |
Uzbekistan | - | - | - | 1 (2011) | - | 1 |
Năm | Nước đăng cai | Chung kết |
---|---|---|
1956 | Hồng Kông | Hạng ba |
1960 | Hàn Quốc | Vô địch |
1964 | Israel | |
1968 | Iran | |
1972 | Thái Lan | Hạng ba |
1976 | Iran | Vô địch |
1980 | Kuwait | |
1984 | Singapore | Vòng bảng |
1988 | Qatar | |
1992 | Nhật Bản | Vô địch |
1996 | UAE | Á quân |
2000 | Liban | Vòng bảng |
2004 | Trung Quốc | Á quân |
2007 | Việt Nam | Tứ kết |
Indonesia | Vòng bảng | |
Thái Lan | ||
Malaysia | ||
2011 | Qatar | Tứ kết |
2015 | Úc | Vô địch |
2019 | UAE | Bán kết |
2023 | Qatar | Vô địch |
2027 | Ả Rập Xê Út | Chưa xác định |
Năm | Đương kim vô địch | Chung kết |
---|---|---|
1960 | Hàn Quốc | Vô địch |
1964 | Hạng ba | |
1968 | Israel | |
1972 | Iran | Vô địch |
1976 | ||
1980 | Hạng ba | |
1984 | Kuwait | |
1988 | Ả Rập Xê Út | Vô địch |
1992 | Á quân | |
1996 | Nhật Bản | Tứ kết |
2000 | Ả Rập Xê Út | Á quân |
2004 | Nhật Bản | Vô địch |
2007 | Hạng tư | |
2011 | Iraq | Tứ kết |
2015 | Nhật Bản | |
2019 | Úc | |
2023 | Qatar | Vô địch |
2027 | Chưa xác định |
Liên đoàn khu vực | Các đội vô địch | Số lần vô địch |
---|---|---|
WAFF (Tây Á) | Iran (3), Ả Rập Xê Út (3), Qatar (2), Kuwait (1), Iraq (1) | 10 |
EAFF (Đông Á) | Nhật Bản (4), Hàn Quốc (2) | 6 |
AFF (Đông Nam Á) | Úc (1) | 1 |
CAFA (Trung Á) | 0 | |
SAFF (Nam Á) | 0 |
Đã có hai phiên bản Cúp châu Á; chiếc cúp đầu tiên được sử dụng từ năm 1956 đến 2015 và chiếc thứ hai được sử dụng kể từ năm 2019.
Chiếc cúp đầu tiên có dạng một cái bát có đế hình tròn. Nó cao 42 cm và nặng 15 kg.[25] Cho đến giải đấu năm 2000, phần đế màu đen có các bảng khắc tên của mọi quốc gia chiến thắng, cũng như ấn bản đã giành chiến thắng.[26][27] Chiếc cúp được thiết kế lại, thêm nhiều bạc hơn và giảm phần đế màu đen xuống chỉ còn một lớp mỏng. Căn cứ này không có biển báo và tên của các quốc gia chiến thắng được khắc xung quanh đế.[28]
Trong lễ bốc thăm vòng bảng 2019 vào ngày 4 tháng 5 năm 2018 tại Burj Khalifa ở Dubai, một chiếc cúp hoàn toàn mới do Thomas Lyte chế tạo đã được công bố. Nó cao 78 cm, rộng 42 cm và nặng 15 kg bạc.[29] Chiếc cúp được mô phỏng theo hoa sen , một loài thực vật thủy sinh quan trọng mang tính biểu tượng của châu Á. Năm cánh hoa sen tượng trưng cho năm tiểu liên đoàn trực thuộc AFC.[30] Tên của các quốc gia chiến thắng được khắc xung quanh đế cúp, có thể tách rời khỏi thân chính của cúp. Chiếc cúp này có một tay cầm ở mỗi bên, không giống như chiếc cúp tiền nhiệm của nó.
Năm | Cầu thủ |
---|---|
1972 | Ebrahim Ashtiani |
1976 | Ali Parvin |
1980 | Không có |
1984 | Giả Tú Toàn |
1988 | Kim Joo-Sung |
1992 | Takagi Takuya |
1996 | Khodadad Azizi |
2000 | Nanami Hiroshi |
2004 | Nakamura Shunsuke |
2007 | Younis Mahmoud |
2011 | Honda Keisuke |
2015 | Massimo Luongo |
2019 | Almoez Ali |
2023 | Akram Afif |
2027 |
Năm | Cầu thủ | Số bàn thắng |
---|---|---|
1956 | Nahum Stelmach | 4 |
1960 | Cho Yoon-Ok | |
1964 | Inder Singh | 2 |
Mordechai Spiegler | ||
1968 | Homayoun Behzadi | 4 |
Giora Spiegel | ||
Moshe Romano | ||
1972 | Hossein Kalani | 5 |
1976 | Nasser Nouraei | 3 |
Gholam Hossein Mazloomi | ||
Fatehi Kamil | ||
1980 | Behtash Fariba | 7 |
Choi Soon-Ho | ||
1984 | Giả Tú Toàn | 3 |
Shahrokh Bayani | ||
Nasser Mohammadkhani | ||
1988 | Lee Tae-Ho | 3 |
1992 | Fahad Al-Bishi | |
1996 | Ali Daei | 8 |
2000 | Lee Dong-Gook | 6 |
2004 | A'ala Hubail | 5 |
Ali Karimi | ||
2007 | Younis Mahmoud | 4 |
Takahara Naohiro | ||
Yasser Al-Qahtani | ||
2011 | Koo Ja-Cheol | 5 |
2015 | Ali Mabkhout | |
2019 | Almoez Ali | 9 |
2023 | Akram Afif | 8 |
2027 |
Đội tuyển | 1956 (4) |
1960 (4) |
1964 (4) |
1968 (5) |
1972 (6) |
1976 (6) |
1980 (10) |
1984 (10) |
1988 (10) |
1992 (8) |
1996 (12) |
2000 (12) |
2004 (16) |
2007 (16) |
2011 (16) |
2015 (16) |
2019 (24) |
2023 (24) |
2027 (24) |
Lần tham dự |
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Thành viên Tây Á | ||||||||||||||||||||
Kuwait | Chưa là thành viên AFC | × | VB | 2nd | 1st | 3rd | VB | • | 4th | TK | VB | • | VB | VB | × | • | Q | 11 | ||
Iraq | Chưa là thành viên AFC | VB | 4th | × | × | × | × | TK | TK | TK | 1st | TK | 4th | V2 | V2 | Q | 11 | |||
Syria | • | × | VB | VB | VB | • | VB | • | • | • | VB | • | VB | V2 | 7 | |||||
Liban | Chưa là thành viên AFC | × | • | × | • | × | × | × | • | VB | • | × | • | • | VB | VB | 3 | |||
Bahrain | Thuộc địa của Vương quốc Anh | × | • | × | •• | × | VB | • | × | • | 4th | VB | VB | VB | V2 | V2 | Q | 8 | ||
Jordan | Chưa là thành viên AFC | • | × | × | • | • | × | • | • | TK | • | TK | VB | V2 | 2nd | Q | 6 | |||
Qatar | Thuộc địa của Vương quốc Anh | • | VB | VB | VB | VB | • | TK | VB | VB | TK | VB | 1st | 1st | Q | 12 | ||||
Ả Rập Xê Út | Chưa là thành viên AFC | •• | × | 1st | 1st | 2nd | 1st | 2nd | VB | 2nd | VB | VB | V2 | V2 | H | 12 | ||||
UAE | Thuộc địa của Vương quốc Anh | × | VB | VB | VB | 4th | 2nd | • | VB | VB | VB | 3rd | BK | V2 | Q | 12 | ||||
Yemen | Chưa là thành viên AFC | • | • | × | • | • | • | • | • | • | VB | • | 1 | |||||||
Oman | • | × | • | • | • | VB | VB | • | VB | V2 | VB | Q | 6 | |||||||
Palestine | Chưa là thành viên AFC | • | • | • | • | VB | VB | V2 | Q | 4 | ||||||||||
Thành viên Trung Á | ||||||||||||||||||||
Iran | × | • | × | 1st | 1st | 1st | 3rd | 4th | 3rd | VB | 3rd | TK | 3rd | TK | TK | TK | BK | BK | Q | 16 |
Uzbekistan | Một phần của Liên Xô | Chưa là thành viên AFC | VB | VB | TK | TK | 4th | TK | V2 | TK | Q | 9 | ||||||||
Turkmenistan | • | • | VB | • | • | • | VB | • | 2 | |||||||||||
Kyrgyzstan | • | • | • | × | • | • | V2 | VB | Q | 3 | ||||||||||
Tajikistan | • | • | • | × | • | • | • | TK | 1 | |||||||||||
Thành viên Nam Á | ||||||||||||||||||||
Ấn Độ | × | • | 2nd | × | • | • | • | VB | • | • | • | • | • | • | VB | • | VB | VB | 5 | |
Bangladesh | Một phần của Pakistan | Chưa là thành viên AFC | × | VB | • | • | • | × | • | • | • | • | • | • | • | 1 | ||||
Thành viên Đông Á | ||||||||||||||||||||
Hàn Quốc | 1st | 1st | 3rd | • | 2nd | • | 2nd | VB | 2nd | • | TK | 3rd | TK | 3rd | 3rd | 2nd | TK | BK | Q | 16 |
Hồng Kông | 3rd | • | 4th | 5th | • | • | • | • | • | • | • | • | • | • | • | • | • | VB | 4 | |
Đài Bắc Trung Hoa | • | 3rd | × | 4th | × | Thành viên OFC | • | • | • | • | • | • | • | • | • | 2 | ||||
Nhật Bản | × | × | × | • | × | • | × | × | VB | 1st | TK | 1st | 1st | 4th | 1st | TK | 2nd | TK | Q | 11 |
Trung Quốc | Chưa là thành viên AFC | 3rd | VB | 2nd | 4th | 3rd | TK | 4th | 2nd | VB | VB | TK | TK | VB | Q | 14 | ||||
CHDCND Triều Tiên | •• | 4th | × | • | VB | × | • | • | × | VB | VB | VB | × | Q | 6 | |||||
Thành viên Đông Nam Á | ||||||||||||||||||||
Việt Nam | 4th | 4th | • | • | • | × | × | × | × | × | • | • | • | TK | • | • | TK | VB | 5 | |
Philippines | • | • | × | • | × | × | • | • | × | × | • | • | × | × | • | • | VB | • | 1 | |
Campuchia | • | × | × | • | 4th | × | × | × | × | × | × | • | × | × | • | • | • | • | 1 | |
Singapore | × | • | × | • | × | • | • | VB | × | • | • | • | • | • | • | • | • | • | 1 | |
Thái Lan | × | × | • | • | 3rd | •• | • | • | • | VB | VB | VB | VB | VB | • | • | V2 | V2 | 8 | |
Myanmar | × | × | × | 2nd | × | × | × | × | × | × | • | • | • | × | • | • | • | • | 1 | |
Indonesia | × | × | × | • | • | • | • | • | • | • | VB | VB | VB | VB | • | • | × | V2 | Q | 6 |
Malaysia | • | • | • | • | • | VB | VB | • | • | • | • | • | • | VB | • | • | • | VB | 4 | |
Úc | Thành viên OFC | TK | 2nd | 1st | TK | TK | Q | 6 | ||||||||||||
Cựu thành viên AFC | ||||||||||||||||||||
Israel | 2nd | 2nd | 1st | 3rd | •• | Rời khỏi AFC | Thành viên UEFA | 4 | ||||||||||||
Nam Yemen | Chưa là thành viên AFC | VB | × | × | • | Một phần của Yemen | 1 | |||||||||||||
|
|
Dưới đây là thống kê giải đấu đầu tiên mà các đội tuyển có mặt tại một vòng chung kết Asian Cup.
Chú thích |
---|
Đội đã vô địch giải đấu |
TT | Đội tuyển | Trận | Thắng | Hòa | Thua | Bàn thắng | Bàn thua | Hiệu số | Điểm |
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
1. | Iran | 74 | 45 | 20 | 9 | 143 | 55 | +88 | 155 |
2. | Hàn Quốc | 73 | 38 | 19 | 16 | 117 | 74 | +43 | 133 |
3. | Nhật Bản | 53 | 33 | 12 | 8 | 104 | 52 | +52 | 111 |
4. | Ả Rập Xê Út | 52 | 23 | 15 | 14 | 74 | 50 | +24 | 84 |
5. | Trung Quốc | 59 | 23 | 15 | 21 | 88 | 66 | +22 | 84 |
6. | Qatar | 46 | 19 | 12 | 15 | 66 | 52 | +14 | 69 |
7. | Iraq | 42 | 18 | 7 | 17 | 54 | 52 | +2 | 61 |
8. | UAE | 48 | 16 | 13 | 19 | 47 | 64 | –17 | 61 |
9. | Kuwait | 42 | 15 | 10 | 17 | 47 | 51 | –4 | 55 |
10. | Uzbekistan | 33 | 15 | 7 | 11 | 49 | 50 | –1 | 52 |
11. | Úc[a] | 26 | 15 | 5 | 6 | 49 | 17 | +32 | 50 |
12. | Jordan | 22 | 10 | 7 | 5 | 30 | 18 | +12 | 37 |
13. | Syria | 25 | 8 | 5 | 12 | 19 | 30 | –11 | 29 |
14. | Israel[b] | 13 | 9 | 0 | 4 | 28 | 15 | +13 | 27 |
15. | Bahrain | 27 | 7 | 6 | 14 | 33 | 44 | –11 | 27 |
16. | Thái Lan | 28 | 3 | 11 | 14 | 22 | 54 | –32 | 20 |
17. | Oman | 16 | 3 | 5 | 8 | 12 | 20 | –8 | 14 |
18. | CHDCND Triều Tiên | 18 | 3 | 2 | 13 | 15 | 40 | –25 | 11 |
19. | Indonesia | 16 | 3 | 2 | 11 | 13 | 38 | –25 | 11 |
20. | Ấn Độ | 16 | 3 | 1 | 12 | 12 | 33 | –21 | 10 |
21. | Việt Nam[c] | 18 | 2 | 3 | 13 | 21 | 43 | –22 | 9 |
22. | Myanmar | 4 | 2 | 1 | 1 | 5 | 4 | +1 | 7 |
23. | Malaysia | 12 | 1 | 4 | 7 | 10 | 28 | –18 | 7 |
24. | Liban | 9 | 1 | 3 | 5 | 8 | 17 | –9 | 6 |
25. | Palestine | 10 | 1 | 3 | 6 | 7 | 21 | –14 | 6 |
26. | Tajikistan | 5 | 1 | 2 | 2 | 3 | 4 | –1 | 5 |
27. | Đài Bắc Trung Hoa | 7 | 1 | 2 | 4 | 5 | 12 | –7 | 5 |
28. | Singapore | 4 | 1 | 1 | 2 | 3 | 4 | –1 | 4 |
29. | Campuchia | 5 | 1 | 1 | 3 | 8 | 10 | –2 | 4 |
30. | Kyrgyzstan | 7 | 1 | 1 | 5 | 7 | 12 | –5 | 4 |
31. | Hồng Kông | 13 | 0 | 3 | 10 | 10 | 30 | –20 | 3 |
32. | Turkmenistan | 6 | 0 | 1 | 5 | 7 | 16 | –9 | 1 |
33. | Philippines | 3 | 0 | 0 | 3 | 1 | 7 | –6 | 0 |
34. | Nam Yemen[d] | 2 | 0 | 0 | 2 | 0 | 9 | –9 | 0 |
35. | Yemen | 3 | 0 | 0 | 3 | 0 | 10 | –10 | 0 |
36. | Bangladesh | 4 | 0 | 0 | 4 | 2 | 17 | –15 | 0 |
Ghi chú
Năm | Huấn luyện viên | Vô địch |
---|---|---|
1956 | Lee Yoo-hyung | Hàn Quốc |
1960 | Wui Hye-deok | |
1964 | Yosef Merimovich | Israel |
1968 | Mahmoud Bayati | Iran |
1972 | Mohammad Ranjbar | |
1976 | Heshmat Mohajerani | |
1980 | Carlos Alberto Parreira | Kuwait |
1984 | Khalil Al-Zayani | Ả Rập Xê Út |
1988 | Carlos Alberto Parreira | |
1992 | Hans Ooft | Nhật Bản |
1996 | Nelo Vingada | Ả Rập Xê Út |
2000 | Philippe Troussier | Nhật Bản |
2004 | Zico | |
2007 | Jorvan Vieira | Iraq |
2011 | Alberto Zaccheroni | Nhật Bản |
2015 | Ange Postecoglou | Úc |
2019 | Félix Sánchez Bas | Qatar |
2023 | Tintín Márquez | |
2027 |
Seamless Wikipedia browsing. On steroids.
Every time you click a link to Wikipedia, Wiktionary or Wikiquote in your browser's search results, it will show the modern Wikiwand interface.
Wikiwand extension is a five stars, simple, with minimum permission required to keep your browsing private, safe and transparent.