![cover image](https://wikiwandv2-19431.kxcdn.com/_next/image?url=https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/b/b2/%25D8%25AD%25D8%25B1%25DA%25A9%25D8%25A7%25D8%25AA_%25D8%25A7%25D9%2586%25D9%2581%25D8%25B1%25D8%25A7%25D8%25AF%25DB%258C_%25DA%25A9%25D9%2586%25DA%25AF%25D9%2581%25D9%2588%25D8%258C_%25DA%25A9%25D8%25A7%25D8%25B8%25D9%2585_%25D8%25B5%25D8%25AF%25D8%25B1%25D8%258C_%25D9%2582%25D9%2585.jpg/640px-%25D8%25AD%25D8%25B1%25DA%25A9%25D8%25A7%25D8%25AA_%25D8%25A7%25D9%2586%25D9%2581%25D8%25B1%25D8%25A7%25D8%25AF%25DB%258C_%25DA%25A9%25D9%2586%25DA%25AF%25D9%2581%25D9%2588%25D8%258C_%25DA%25A9%25D8%25A7%25D8%25B8%25D9%2585_%25D8%25B5%25D8%25AF%25D8%25B1%25D8%258C_%25D9%2582%25D9%2585.jpg&w=640&q=50)
Thương (vũ khí)
From Wikipedia, the free encyclopedia
Thương (chữ Hán: 槍, giản thể: 枪) là một loại vũ khí lạnh, một loại giáo của Trung Quốc, thương cùng với các biến thể của nó được phổ biến rộng rãi trên chiến trường của Trung Hoa thời cổ cũng như một số nước trong khu vực như Việt Nam, Nhật Bản, Mông Cổ, Triều Tiên, cây thương đặc biệt thích hợp cho kỵ binh và bộ binh do tính chất linh hoạt uyển chuyển và dễ sử dụng (dễ phát, dễ thu) cộng với uy lực lớn, đòn hiểm, tiện cho cả việc tấn công và phòng thủ, tạo thẩm mỹ trong biểu diễn. Thương là một vũ khí cơ bản trong Thập bát ban binh khí (18 loại binh khí), nó cùng với côn, đao và kiếm được xếp vào hàng "Vua của các binh khí" (Binh khí chi vương)[1].
![Thumb image](http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/b/b2/%D8%AD%D8%B1%DA%A9%D8%A7%D8%AA_%D8%A7%D9%86%D9%81%D8%B1%D8%A7%D8%AF%DB%8C_%DA%A9%D9%86%DA%AF%D9%81%D9%88%D8%8C_%DA%A9%D8%A7%D8%B8%D9%85_%D8%B5%D8%AF%D8%B1%D8%8C_%D9%82%D9%85.jpg/640px-%D8%AD%D8%B1%DA%A9%D8%A7%D8%AA_%D8%A7%D9%86%D9%81%D8%B1%D8%A7%D8%AF%DB%8C_%DA%A9%D9%86%DA%AF%D9%81%D9%88%D8%8C_%DA%A9%D8%A7%D8%B8%D9%85_%D8%B5%D8%AF%D8%B1%D8%8C_%D9%82%D9%85.jpg)
![Thumb image](http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/3/36/%D8%AD%D8%B1%DA%A9%D8%A7%D8%AA_%D8%A7%D9%86%D9%81%D8%B1%D8%A7%D8%AF%DB%8C_%DA%A9%D9%86%DA%AF_%D9%81%D9%88%D8%8C_%D9%85%D8%AD%D9%85%D8%AF_%D8%A7%DA%A9%D8%A8%D8%B1%DB%8C_Kung_fu_in_iran_%28Qom%29_Mohammad_Akbari_28.jpg/640px-%D8%AD%D8%B1%DA%A9%D8%A7%D8%AA_%D8%A7%D9%86%D9%81%D8%B1%D8%A7%D8%AF%DB%8C_%DA%A9%D9%86%DA%AF_%D9%81%D9%88%D8%8C_%D9%85%D8%AD%D9%85%D8%AF_%D8%A7%DA%A9%D8%A8%D8%B1%DB%8C_Kung_fu_in_iran_%28Qom%29_Mohammad_Akbari_28.jpg)
Thương là do mâu cải tiến mà thành, đầu thương nhẹ hơn so với mâu nhưng khả năng sát thương giống nhau, hơn nữa tính cơ động khi sử dụng trên ngựa của thương cao hơn[2]. Trong Thập bát ban võ nghệ thì thương là một thứ đặc biệt, xuất phát từ chữ thương là đánh. Nó cũng có thể hiểu là một vũ khí nhưng cũng có thể hiểu không phải là một vũ khí cụ thể, mà chỉ vũ khí chính đang trang bị cho đông đảo binh sĩ. Thương ban đầu thừa kế qua cán dài có lưỡi, thừa kế từ cây giáo, cây côn và cuối cùng, thương được hiểu là súng (hỏa thương). Trong lịch sử, Dương gia tướng danh tiếng hiển hách được tổ tiên truyền lại cách sử dụng thương, Dương gia tướng của họ được cho là “thay đổi liên tục, biến hóa vô cùng, thiên hạ vô địch”[3]