Ái Tân Giác La
dòng họ hoàng tộc Mãn Thanh / From Wikipedia, the free encyclopedia
Ái Tân Giác La (phiên âm: Aisin Gioro; giản thể: 爱新觉罗; phồn thể: 愛新覺羅; bính âm: Àixīnjuéluó) là một gia tộc Mãn Châu cai trị các triều đại Hậu Kim (1616–1636), triều đại nhà Thanh (1636–1912) và Mãn Châu Quốc (1932–1945).
Dòng tộc Ái Tân Giác La ᠠᡳᠰᡳᠨ ᡤᡳᠣᡵᠣ 愛新覺羅 | |
---|---|
Hoàng gia | |
Tổ tiên house | Nhà Thanh |
Quốc gia | Hậu Kim nhà Thanh Mãn Châu Quốc |
Thành lập năm | 17 tháng 2 năm 1616; 408 năm trước (1616-02-17) |
Thành lập bởi | Nỗ Nhĩ Cáp Xích |
Lãnh đạo hiện tại | Kim Dục Chướng[1] |
Cai trị cuối cùng | Phổ Nghi |
Tước hiệu |
|
Danh xưng | "Bệ hạ" |
Lãnh địa | Tử Cấm Thành (Bắc Kinh) Di Hòa viên (Bắc Kinh) Vườn Viên Minh (Bắc Kinh) Cố cung Thẩm Dương (Thẩm Dương) Tị Thử Sơn Trang (Thừa Đức, Hà Bắc) |
Phế truất | 1912 (1912) |
Dưới triều đại nhà Minh, các thành viên của gia tộc Ái Tân Giác La từng là tù trưởng của Kiến Châu Nữ Chân, một trong ba bộ tộc Người Nữ Chân lớn vào thời điểm này. Các chiến binh nhà Thanh vượt qua Vạn Lý Trường Thành vào năm 1644, đánh bại triều đình Đại Thuận tồn tại trong thời gian ngắn và triều đại Nam Minh, và giành quyền kiểm soát toàn bộ Trung Quốc. Triều đại đạt đến đỉnh cao dưới thời Hoàng đế Càn Long, người trị vì từ năm 1735 đến năm 1796. Triều đại này suy tàn dần dần trong một thế kỷ tiếp theo, rồi bị mất quyền lực vào năm 1912 sau cuộc Cách mạng Tân Hợi. Phổ Nghi, Hoàng đế Ái Tân Giác La cuối cùng, tiếp tục trị vì trong Tử Cấm Thành cho đến khi các Điều kiện ưu đãi của Hoàng đế nhà Thanh bị thu hồi vào năm 1924. Nhà Thanh là triều đại phong kiến chính thống cuối cùng của Trung Quốc.