From Wikipedia, the free encyclopedia
Shenyang J-5 (tiếng Trung: 歼击机-5; bính âm: Jianjiji-5; nghĩa đen 'Fighter-5', Thẩm Dương Tiêm-5),[1] được định danh ban đầu là Dongfeng-101 - (Đông Phong-101),[1] hay Type 56[1] trước khi được định danh J-5 vào năm 1964,[1] là một loại máy bay tiêm kích/đánh chặn phản lực một chỗ do Trung Quốc chế tạo từ nguyên mẫu là loại máy bay Mikoyan-Gurevich MiG-17 của Liên Xô.[1] J-5 có tên xuất khẩu là F-5. Tên định danh của NATO là "Fresco".[2]
J-5 | |
---|---|
Shenyang J-5 | |
Kiểu | Máy bay tiêm kích |
Hãng sản xuất | Shenyang Aircraft Corporation[1] |
Được giới thiệu | 1956 |
Ngừng hoạt động | 1992tbl. k |
Khách hàng chính | Không quân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc Không quân Nhân dân Triều Tiên Không quân Pakistan Không quân Nhân dân Việt Nam |
Số lượng sản xuất | 1.820+[1] |
Được phát triển từ | Mikoyan-Gurevich MiG-17 |
MiG-17 được Liên Xô cấp phép chế tạo tại Trung Quốc, Ba Lan và Đông Đức vào thập niên 1960, Không quân Quân giải phóng Nhân dân (PLAAF) bắt đầu nhận những chiếc máy bay tiêm kích MiG-17 Fresco-A do Liên Xô chế tạo dưới tên gọi J-5 vào đầu thập niên 1950. Với mục đích đưa vào các phương pháp sản xuất hiện đại vào nền công nghiệp Trung Quốc, PLAAF đã lên kế hoạch sản xuất phiên bản tiêm kích MiG-17F Fresco-C vào năm 1955, cùng với 2 mẫu đã hoàn thành và 15 bộ máy bay rời và một phần của 10 chiếc khác. Chiếc MiG-17F do Trung Quốc chế tạo đầu tiên (được đánh số Trung 0101),[1] được sản xuất tại nhà máy Shenyang (Thẩm Dương), thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 19/7/1956, do phi công thử nghiệm là Wu Keming điều khiển.[1]
Năm 1961, mẫu tiêm kích đánh chặn MiG-17PF được đưa vào sản xuất với tên gọi J-5A (F-5A).[1] Vào thời điểm này Cách mạng Văn hóa đã ở đỉnh cao, gây ra nhiều gián đoạn cho các dự án kỹ thuật và công nghiệp, nên chiếc J-15A đầu tiên phải đến năm 1964 mới bay được, trong khi nó đã trở nên lỗi thời. Tổng cộng có 767 chiếc J-5 và J-5A được chế tạo đến khi dây chuyền ngừng sản xuất vào năm 1969.[1]
Ngoài ra, Trung Quốc cũng chế tạo một phiên bản huấn luyện 2 chỗ của MiG-17 từ năm 1968, đặt tên là Chengdu JJ-5 (Jianjiji Jiaolianji - Fighter Trainer - FT-5),[1], chiếc máy bay này được cấu thành từ buồng lái 2 chỗ của MiG-15UTI, động cơ VK-1A của J-5 và thân của J-5A. Tất cả vũ khí trang bị bên trong đã bị bỏ đi và một khẩu pháo Nudelman-Richter NR-23 23 mm được giữ lại. Có tới 1.061 chiếc JJ-5 được sản xuất đến năm 1986, một số kiểu được xuất khẩu sang các quốc gia khác.[1]
J-5 và JJ-5 được PLAAF sử dụng rộng rãi cho đến khi những loại máy bay hiện đại hơn như Chengdu J-7 được đưa vào sử dụng. Một số lượng nhỏ JJ-5 vẫn còn phục vụ cho PLAAF. Trung Quốc, Pakistan và Zimbabwe hiện vẫn đang sử dụng các máy bay huấn luyện JJ-5. Loại J-5 một chỗ và MiG-17 của Liên Xô vẫn được sử dụng trong biên chế của không quân các nước Burkina Faso, Mali, Mozambique, Bắc Triều Tiên, Cộng hòa Congo, Somalia, Sudan, và Tanzania.
Dữ liệu lấy từ Gordon,Yefim & Komissarov, Dmitry. Chinese Aircraft. Hikoki Publications. Manchester. 2008. ISBN 9 781902 109046
Seamless Wikipedia browsing. On steroids.
Every time you click a link to Wikipedia, Wiktionary or Wikiquote in your browser's search results, it will show the modern Wikiwand interface.
Wikiwand extension is a five stars, simple, with minimum permission required to keep your browsing private, safe and transparent.