![cover image](https://wikiwandv2-19431.kxcdn.com/_next/image?url=https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/0/00/Oxford_AstraZeneca_vaccine_%2528Indian_version%2529_2021_C.jpg/640px-Oxford_AstraZeneca_vaccine_%2528Indian_version%2529_2021_C.jpg&w=640&q=50)
Vắc-xin COVID-19 của Oxford–AstraZeneca
vắcxin vectơ virút để phòng ngừa COVID-19 / From Wikipedia, the free encyclopedia
Vắc-xin COVID-19 của Oxford–AstraZeneca, tên mã AZD1222,[7] là loại vắc-xin COVID-19 được phát triển bởi Đại học Oxford và AstraZeneca. Vắc-xin được tiêm bằng cách tiêm bắp, sử dụng vector ChAdOx1, một loại virus adeno trên tinh tinh đã được biến đổi.[17][18][19][20] Vắc xin có thể cho hiệu quả 90% khi được tiêm thêm nửa liều sau ít nhất một tháng kể từ khi tiêm đủ liều đầu tiên, dựa trên thử nghiệm với các tình nguyện viên dưới 55 tuổi.[6] Một phác đồ tiêm khác cũng cho hiệu quả phòng bệnh 62% khi tiêm hai liều đủ hàm lượng cách nhau ít nhất một tháng.[6]
![]() Hộp chứa 100 liều vắc-xin COVID-19 của AstraZeneca | |
Miêu tả vắc-xin | |
---|---|
Bệnh mục tiêu | Virus corona gây hội chứng hô hấp cấp tính nặng 2 (SARS-CoV-2) |
Loại vắc-xin | Vector virus |
Dữ liệu lâm sàng | |
Tên thương mại | COVID-19 Vaccine AstraZeneca,[1][2][3] AstraZeneca COVID-19 Vaccine,[4] Covishield[5] |
Đồng nghĩa | AZD1222,[6][7] ChAdOx1 nCoV-19,[8] ChAdOx1-S,[9] |
Giấy phép | |
Danh mục cho thai kỳ | |
Dược đồ sử dụng | Tiêm bắp |
Mã ATC |
|
Tình trạng pháp lý | |
Tình trạng pháp lý | |
Các định danh | |
Số đăng ký CAS | |
DrugBank | |
Định danh thành phần duy nhất |
![](http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/0/00/Oxford_AstraZeneca_vaccine_%28Indian_version%29_2021_C.jpg/640px-Oxford_AstraZeneca_vaccine_%28Indian_version%29_2021_C.jpg)
Nghiên cứu vắc-xin được thực hiện bởi Viện Jenner và Oxford Vaccine Group thuộc Đại học Oxford với sự cộng tác từ nhà sản xuất Advent Srl, có trụ sở tại Pomezia, Ý. Advent Srl cũng là nhà sản xuất lô vắc-xin COVID-19 đầu tiên được đưa đi thử nghiệm lâm sàng.[21] Đứng đầu nhóm phát triển vắc-xin là Sarah Gilbert, Adrian Hill, Andrew Pollard, Teresa Lambe, Sandy Douglas và Catherine Green.[21][22]
Vắc-xin được ghi nhận có độ an toàn tốt với khoảng 10% bệnh nhân báo cáo các tác dụng bất lợi nhẹ như đau tại vùng tiêm, đau đầu và buồn nôn. Hiếm gặp hơn, tình trạng sốc phản vệ có thể xảy ra (Cơ quan Quản lý Dược phẩm Anh (MHRA) cho biết có 194 trường hợp trong tổng số khoảng 9 triệu người tiêm tính đến tháng 2 năm 2021[cập nhật]).[23]
Vào ngày 30 tháng 12 năm 2020, vắc-xin lần đầu tiên được cấp phép sử dụng[11][24] trong chương trình tiêm chủng tại Anh Quốc,[25] và được đưa vào sử dụng chính thức lần đầu tiên vào ngày 4 tháng 1 năm 2021.[26] Vắc-xin này đã được nhiều cơ quan y tế toàn cầu chấp thuận, trong đó có Cơ quan Quản lý Dược phẩm châu Âu,[12][14] và Cơ quan Quản lý Sản phẩm Trị liệu Úc (TGA),[9] đồng thời cũng được Tổ chức Y tế Thế giới chấp thuận sử dụng theo quy tắc Danh sách Sử dụng Khẩn cấp (EUL).[27]
Vào tháng 3 năm 2021, một số nước đã tạm dừng sử dụng vắc-xin do lo ngại có liên quan tới một số trường hợp người tiêm vắc-xin bị đông máu.[28] Cơ quan Quản lý Dược phẩm châu Âu[29], the MHRA[30] và AstraZeneca[31] đều cho biết tỷ lệ bệnh nhân bị đông máu không vượt quá mức đã dự kiến. Tính tới ngày 8 tháng 3 năm 2021, đã có 37 trường hợp đông máu trong tổng số 17 triệu người đã tiêm vắc-xin khắp EU và Vương quốc Anh.[31]