Tam khôi
From Wikipedia, the free encyclopedia
Đối với các định nghĩa khác, xem Cỏ tam khôi.
tam khôi (chữ Hán: 三魁) là ba danh hiệu cao nhất của học vị Tiến sĩ (còn gọi là tiến sĩ đệ nhất giáp hay tiến sĩ cập đệ) được xác định tại kỳ thi đình, bao gồm trạng nguyên, bảng nhãn và thám hoa. Tam khôi được đặt ra lần đầu tiên ở Việt Nam (Đại Việt) vào triều nhà Trần năm 1247. Tâm khôi đầu tiên của Việt Nam là:[1]