Nghi lễ Rôma
From Wikipedia, the free encyclopedia
Nghi lễ Rôma (tiếng Latinh: Ritus Romanus)[1] là nghi lễ được sử dụng phổ biến nhất trong phụng vụ của Giáo hội Latinh – giáo hội cá thể lớn nhất trong số các giáo hội hợp thành nên Giáo hội Công giáo. Nghi lễ Rôma quy định các nghi thức, chẳng hạn như Phụng vụ Thánh Thể và Phụng vụ các giờ kinh, cũng như cung cách cử hành các bí tích và ban phép lành.[2]
Bài viết này là một bản dịch thô từ ngôn ngữ khác. Đây có thể là kết quả của máy tính hoặc của người chưa thông thạo dịch thuật. (tháng 2 2020) |
Bài này không có nguồn tham khảo nào. (tháng 2 2020) |
Nghi lễ Rôma, được thiết lập tại thành phố Roma và sử dụng tiếng Latinh, được sử dụng hầu như ở mọi nơi trong phạm vi Giáo hội Latinh; dù vậy vẫn có một số nghi lễ phụng vụ Tây phương khác, như nghi lễ Ambrôsiô, vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay. Nghi lễ này từng có rất nhiều biến thể trong thời kỳ Trung Cổ, tuy nhiên qua thời gian, các biến thể này dần dần trở nên giống nhau nhờ việc thi hành các hiến chế của Công đồng Trentô (1545–1563, xem hiến chế Quo primum) và sự xuất hiện của thuật in ấn. Sau khi Công đồng Vaticanô II diễn ra, nhiều nghi lễ Tây phương tồn tại vào đến thế kỷ 20 đã bị thay thế. Nghi lễ Rôma là nghi lễ phụng vụ được sử dụng phổ biến nhất không chỉ trong Giáo hội Công giáo nói riêng mà cả trong Kitô giáo nói chung.
Lịch sử phát triển của nghi thức phụng vụ Thánh Thể theo nghi lễ Rôma có thể được chia ra làm ba giai đoạn: Thánh lễ trước Công đồng Triđentinô, Thánh lễ Triđentinô và Thánh lễ Phaolô VI. Hiện nay, nghi thức phụng vụ thánh thể được cử hành cách thông thường là nghi thức do Giáo hoàng Phaolô VI ban hành năm 1969 và được Giáo hoàng Gioan Phaolô II sửa đổi vào năm 2002; tuy vậy việc cử hành thánh lễ theo Sách Lễ Rôma năm 1962 do Giáo hoàng Gioan XXIII ban hành vẫn được coi là hợp pháp thể theo các điều kiện được quy định trong tông thư Traditionis Custodes được ban hành năm 2021.