Diêu Hoằng
From Wikipedia, the free encyclopedia
Diêu Hoằng (tiếng Trung: 姚泓; bính âm: Yáo Hóng) (388–417), tên tự Nguyên Tử (元子), là hoàng đế cuối cùng của nước Hậu Tần trong lịch sử Trung Quốc. Ông là con trai cả của Diêu Hưng, là người có lòng tốt song lại yếu đuối. Sau khi Diêu Hưng qua đời, nước Hậu Tần đã suy yếu trước các cuộc tấn công của nước Hạ và các cuộc nổi loạn của các em trai và em họ của Diêu Hoằng, nhân dịp này, tướng Lưu Dụ của Tấn đã thừa cơ chinh phạt Hậu Tần. Sau khi Diêu Hoằng đầu hàng, Lưu Dụ đã giải ông đến Kiến Khang rồi xử tử.
Bài viết này cần thêm chú thích nguồn gốc để kiểm chứng thông tin. |
Thông tin Nhanh Tần Hậu Chủ 秦后主, Vua Hậu Tần ...
Tần Hậu Chủ 秦后主 | |||||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Hoàng đế Trung Hoa | |||||||||||||
Vua Hậu Tần | |||||||||||||
Trị vì | 416 – 417 | ||||||||||||
Tiền nhiệm | Tần Văn Hoàn Đế | ||||||||||||
Kế nhiệm | Triều đại kết thúc | ||||||||||||
Thông tin chung | |||||||||||||
Sinh | 388 | ||||||||||||
Mất | 417 Trung Quốc | ||||||||||||
Thê thiếp | Hoàng hậu, không rõ tên | ||||||||||||
Hậu duệ | Diêu Phật Niệm (姚佛念) | ||||||||||||
| |||||||||||||
Triều đại | Hậu Tần | ||||||||||||
Thân phụ | Diêu Hưng |
Đóng