Chiến tranh Tám Mươi Năm
From Wikipedia, the free encyclopedia
Chiến tranh Tám mươi Năm hay còn được gọi là Chiến tranh giành Độc lập Hà Lan (1568–1648)[1] là một cuộc nổi dậy của mười bảy tỉnh chống lại Felipe II của Tây Ban Nha, người cai trị Hà Lan thuộc Nhà Habsburg.
Chiến tranh Tám mươi Năm | |||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
Quân tiếp viện Tây Ban Nha sau khi Leiden thất thủ, 1574 | |||||||
| |||||||
Tham chiến | |||||||
Cộng hòa Hà Lan Vương quốc Anh Nassau Huguenots Pháp |
Đế quốc Tây Ban Nha Thánh chế La Mã | ||||||
Chỉ huy và lãnh đạo | |||||||
Willem Trầm lặng † Maurice of Orange Frederick Henry Elizabeth I Robert Dudley James I của Anh Charles I Roger Williams |
Philip II Philip III Philip IV |
Trong giai đoạn đầu, Felipe II triển khai quân đội của mình và đập tan quân phiến loạn và giành lấy lại quyền kiểm soát tại hầu hết các tỉnh nổi dậy. Tuy nhiên, dưới sự lãnh đạo của Willem xứ Orange, các tỉnh miền Bắc tiếp tục kháng cự và đánh bại quân đội của hoàng tộc Habsburg, và thành lập Cộng hòa của bảy tỉnh Hà Lan. Sau đó cuộc chiến tiếp tục diễn ra, mặc dù cương thổ của họ không còn bị đe dọa. Chiến tranh kết thúc năm 1648 với việc Hòa ước Münster được ký kết, và nước Cộng hòa Hà Lan được chính thức công nhận là quốc gia độc lập.