AK-12
From Wikipedia, the free encyclopedia
AK-12 hay 6P70 (tiếng Nga: 6П70) là mẫu thiết kế mới nhất của dòng súng trường tự động Kalashnikov, là súng bộ binh chủ lực thay thế cho AK-74/AK74M của Quân đội Nga.[4]
AK-12 | |
---|---|
![]() Súng trường tấn công AK-12 dùng cỡ đạn 5.45x39mm | |
Loại |
|
Nơi chế tạo | ![]() |
Lược sử hoạt động | |
Phục vụ | 2018-hiện tại |
Trận | Nội chiến Syria Nga xâm lược Ukraina |
Lược sử chế tạo | |
Người thiết kế | Mikhail Timofeyevich Kalashnikov Vladimir Viktorovich Zlobin |
Năm thiết kế | 2011 |
Nhà sản xuất | Tập đoàn Kalashnikov |
Giai đoạn sản xuất | 2018-nay[1] |
Số lượng chế tạo | Hơn 150,000 khẩu |
Các biến thể | Xem Biến thể |
Thông số | |
Khối lượng | 3,3 kg[2] |
Chiều dài | 945 mm (725 mm với báng gập)[3] |
Độ dài nòng | 415 mm; có khả năng thay đổi[3] |
Đạn |
|
Cơ cấu hoạt động | Nạp đạn bằng khí nén, khóa nòng xoay |
Tốc độ bắn | 700/1000 phát/phút |
Sơ tốc đầu nòng | 900 m/s |
Tầm bắn hiệu quả | 725 m |
Chế độ nạp |
|
Ngắm bắn | Đầu ruồi và Ray Picatinny tích hợp để lắp thêm các loại kính ngắm |
AK-12 (định danh GRAU là 6P70) dùng cỡ đạn 5,45×39mm được thiết kế và sản xuất bởi Tập đoàn Kalashnikov (trước đây là Izhmash), nó là súng trường Kalashnikov thế hệ thứ năm.[5] Tập đoàn Kalashnikov cũng sản xuất biến thể của AK-12 dùng cỡ đạn 7,62×39mm, được gọi là AK-15 (định danh GRAU là 6P71) từ yêu cầu của quân đội Nga. Một biến thể sử dụng loại đạn 5,56×45mm NATO sau đó đã được ra mắt là AK-19. Các biến thể nhỏ gọn của AK-12 và AK-15 cũng đang được phát triển là AK-12K và AK-15K với nòng súng được rút gọn.
Dự án AK-12 bắt đầu vào năm 2011 bởi nhà máy IZHMASH, công ty đã trở thành một phần của Tập đoàn Kalashnikov với tư cách là một liên doanh tư nhân, trong nỗ lực tham gia vào các cuộc thử nghiệm "Ratnik" do quân đội Nga tổ chức.[6] Nó được phát triển tiếp tục bởi Tập đoàn Kalashnikov. Trong suốt giai đoạn phát triển và đánh giá, nó đã nhận được nhiều sửa đổi để đáp ứng tiêu chuẩn của quân đội Nga và giải quyết những lo ngại của quân đội về chi phí và các vấn đề về hỏa lực khi bắn ở chế độ tự động của các nguyên mẫu trước đó.
Nó đã trải qua ba nguyên mẫu khác nhau để cải thiện "các khuyết điểm" được phát hiện trên các bảng nguyên mẫu từ năm 2012 đến năm 2015. Những nguyên mẫu này sau đó đã bị loại bỏ để chuyển sang nguyên mẫu AK-400 đã được chứng minh và cải tiến, lấy cái tên thiết kế " AK-12" và trở thành cơ sở cho mẫu AK-12 cuối cùng.[7]