Tong-lîm tāi-hu̍t
From Wikipedia, the free encyclopedia
Tong-lîm tāi-hu̍t (hàn-gú: 東林大佛; ing-gú: Donglin Buddha; huān-gú: दओङलइन बुद्ध), uî Tsīng-thóo-tsong tsong-kàu tō-tiûnn. Tong-lîm tāi-hu̍t khiā-tī Tiong-kok Kang-se síng Kiú-kang tshī Lû-san tshī Un-tsuânn tìn Tsīng-thóo īñ, Lû-san ê lâm-hong; kuân 48m, Tong-lîm tāi-hu̍t sī sè-kài siōng-kuân ê A-mí-tōo hu̍t tâng-siōng. Tī 2013-nî tsùn-kang ê Tong-lîm tāi-hu̍t sī-iû ū tsīng-thóo-tsong tsóo-tîng tsi tshing-hoo ê Lû-san Tong-lîm sī sóo tiāu-kiàn. Tong-lîm sī sú-kiàn tī Tang-tsìn guân-hing guân-nî (kong-guân 402-nî), huat-me̍h thuân-sîng 1600 guā-nî, hióng-iú "Khong-lû sìng-kìng tē-it tō-tiûnn, thian-hā liân-tsong tsuè-tshoo tsóo-tîng" (匡廬勝境第一道場,天下蓮宗最初祖庭) tsi miâ-siann. Hāng-bo̍k iû Tiong-kok kok-ka tsong-kàu sū-bū kio̍k tī 2007-nî 5-gue̍h phue-tsún kiàn-siat. Tī 2013-nî 3-gue̍h, Tong-lîm sī tsīng-thóo īñ (Tong-lîm tāi-hu̍t kuán-lí hong) hōo Tiong-kok kok-ka tsong-kàu sū-bū kio̍k phue-tsún tsò Hu̍t-kàu tō-tiûñ. Tsóng tâu-tsu tāi-iok 4.7-ik khoo, tsuân-pōo kiàn-siat king-huì lâi-tsū sè-kài kok-tē sìn-tôo kah siān-sim jîn-sū ê kià-hù, kiàn-sîng liáu-āu bián-huì tuì-guā khai-hòng, bô-beh tsìn-hîng siong-gia̍p huà ê ūn-tsok.[1]
Tong-lîm tāi-hu̍t | |
---|---|
Chong-kàu | |
Sîn-bêng | A-mí-tōo hu̍t |
Só͘-chāi | |
Só͘-chāi | Tiong-kok Kang-se síng Kiú-kang tshī Lû-san tshī Un-tsuânn tìn Tsīng-thóo īñ |
Kiàn-tio̍k | |
Kiàn-tio̍k-su | Sun Kì-guân |
General contractor | Tiong-kok kang-se tshenn-tâng kim-sio̍k kang-gē-phín iú-hiān kong-si |
Chhòng-sin | 2007 |
Kiàn-tio̍k sêng-pún | 4.7-ik khoo |
Siông-chêng | |
Li̍p-bīn hong-hiòng | Hiòng-lâm |
Koân (siōng-koân) | 81m |