Tiat-ha̍k
From Wikipedia, the free encyclopedia
Tiat-ha̍k chit-ê sû sī tùi Ji̍t-pún Hàn-jī-sû 哲学 (てつがく) lâi--ê, lēng-goā Hi-lia̍p-gí ê φιλοσοφια sī "tùi tì-hūi ê ài" ê ì-sù, Hi-lia̍p-gí ê chit-ê jī sī Tek-gí ê Philosophie, Hoat-gí ê philosophie hām Eng-gí philosophy ê kiōng-tông lâi-goân.
Tiat-ha̍k ê ì-sù chin-chē:
- Kò-jîn khoàⁿ chit-ê sè-kài ia̍h-sī sè-kài bó·-mi̍h mi̍h-kiāⁿ / tāi-chì ê hong-sek.
- Bat o̍h-koè án-choáⁿ su-khó ê lâng sò· siūⁿ--chhut-lâi ê kui-thò· ê koan-liām hē-thóng.
- Gián-kiù thiu-siōng koan-liām ê ha̍k-būn.
Chit-phiⁿ bûn-chiuⁿ só· kóng ê tiat-ha̍k sī kóng gián-kiù tiat-ha̍k chit-ê ha̍k-kho ê ha̍k-chiá (tiat-ha̍k-ka) in kú-tn̂g teh chò su-khó ê hiah-ê koan-liām (ha̍k-būn).
Téng-koân kóng chiah-ê koan-liām í-keng chiâⁿ-chò 1-ê chin-toā ê tì-sek kap būn-tê ê hē-thóng--ah. Tiat-ha̍k pún-sin tō ū hun-chò chin-chē lūi, ū ê tiat-ha̍k hē-thóng sī tùi Au-chiu, te̍k-pia̍t sī kó·-chá ê Hi-lia̍p lâi--ê, ū ê sī tùi A-chiu--chhut-lâi-ê, ū ê sī koh pa̍t-ūi--ê.