Thong-hòe phòng-tiòng
From Wikipedia, the free encyclopedia
Phòng-tiòng (Eng-gí: inflation "phòng-tōa"), chiàu ké-soeh sī thong-hòe phòng-tiòng (currency inflation), mā ū lâng kiò-chò thong-hòe liōng-siōng, sī keng-chè-ha̍k siōng só͘ kóng chi̍t-ê keng-chè-thé kui-ê kè-siàu chúi-chún (price level) seng-koân (khí-kè) ê chêng-hêng.
Tī chit khoán chêng-hêng hā, múi-chi̍t-hūn ê thong-hòe ē-tàng bé ê châi-hòe (goods) kap ho̍k-bū (services) tio̍h khah chió. Só͘-í, phòng-tiòng sī hoán-èng múi-chi̍t-hūn chîⁿ ê kò͘-bé-le̍k (purchasing power) ê hā-kàng.
Ōaⁿ khoán hong-sek lâi kóng, phòng-tiòng ē-sài kóng sī chîⁿ siong-tùi siong-phín (châi-hòe kap ho̍k-bū) ê liōng chin-ka jî-chhiáⁿ kè-ta̍t kàng kē.