Khiếm thính
From Wikipedia, the free encyclopedia
Khiếm thính là tình trạng một người hoặc một động vật có thính giác kém trong khi cá thể khác cùng một loài có thể nghe thấy âm thanh đó dễ dàng.[1][2] Bệnh do nhiều yếu tố khác nhau, bao gồm tuổi tác, tiếng ồn, bệnh tật, hóa chất và các chấn thương vật lý.
Thông tin Nhanh Điếc và/hoặc Khó nghe, Chuyên khoa ...
Điếc và/hoặc Khó nghe | |
---|---|
Biểu tượng quốc tế về điếc hoặc lãng tai | |
Chuyên khoa | Khoa tai mũi họng |
ICD-10 | H90-H91 |
ICD-9-CM | 389 |
DiseasesDB | 19942 |
MeSH | D034381 |
Đóng
Tiếng Việt thông thường dùng những danh từ như điếc hoặc lãng tai để chỉ trường hợp khiếm thính.