Phép đẳng cự
From Wikipedia, the free encyclopedia
Bản mẫu:Chuyên ngành Trong toán học, một phép đẳng cự là một phép biến đổi bảo toàn khoảng cách giữa các không gian metric, thường được giả sử là một song ánh.[1]

Định nghĩa
Gọi X và Y là hai không gian metric với metric tương ứng dX và dY. Một hàm f: X → Y được gọi là một phép đẳng cự hoặc bảo toàn khoảng cách nếu với mọi a, b ∈ X ta có
Đa tạp
Định nghĩa
Xét hai đa tạp Riemann và , và một phép vi phôi . được gọi là một phép đẳng cự nếu
với là pull-back của bởi .
Tương đương, sử dụng push-forward ,ta có với mọi trường vectơ trên (tức là các nhát cắt của phân thớ tiếp tuyến ),
Nếu là một vi phôi địa phương sao cho , thì được gọi là một đẳng cự địa phương.
Phạm trù
Phép đẳng cự là phép đẳng cấu trong phạm trù các không gian metric và trong phạm trù các không gian Riemann.
Định nghĩa về điểm liên hợp đẳng cự
Cho tam giác ABC. Lấy D,E,F thuộc BC, CA, AB. AD, BE, CF là các đường đồng quy khi đó ta lấy lần lượt các điểm D', E', F' sao cho chúng đối xứng với D, E, F qua trung điểm của BC, CA, AB. Khi đó AD', BE', CF' đồng quy tại một điểm gọi là điểm liên hợp đẳng cự (conjugate point) của giao điểm AD, BE, CF.
Tham khảo
Thư mục
Wikiwand - on
Seamless Wikipedia browsing. On steroids.