Vùng đặc quyền kinh tế của Bắc Triều Tiên
From Wikipedia, the free encyclopedia
Vùng đặc quyền kinh tế của Bắc Triều Tiên trải dài 200 hải lý tính từ đường cơ sở ở cả biển Hoàng Hải và biển Nhật Bản.[1] Vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) được tuyên bố vào năm 1977 sau khi Triều Tiên tranh cãi về tính hợp pháp của Đường giới hạn phía Bắc (NLL) được thiết lập từ sau Chiến tranh Triều Tiên như là biên giới trên biển. EEZ chưa được luật hóa và pháp luật Triều Tiên chưa bao giờ quy định tọa độ của nó, khiến việc xác định phạm vi cụ thể của EEZ trở nên khó khăn.
![Thumb image](http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/2/27/Exclusive_economic_zone_of_North_Korea.png/320px-Exclusive_economic_zone_of_North_Korea.png)
Ở Hoàng Hải, vùng đặc quyền kinh tế vẫn chưa được xác định trong vịnh Triều Tiên vì Trung Quốc chưa xác định vùng đặc quyền kinh tế của mình trong khu vực. Biên giới giữa vùng đặc quyền kinh tế của Bắc Triều Tiên và Hàn Quốc ở Hoàng Hải không thể được xác định do có khả năng chồng chéo và tranh chấp ở một số đảo.
Ở biển Nhật Bản, vùng đặc quyền kinh tế của Bắc Triều Tiên có thể được tính gần đúng là hình thang. Biên giới trên biển giữa vùng đặc quyền kinh tế của Bắc Triều Tiên và vùng đặc quyền kinh tế của Nga là biên giới trên biển duy nhất được phân định ở Đông Bắc Á. Ở đây, EEZ không gây ra nhiều vấn đề, thậm chí là các vấn đề liên quan đến Hàn Quốc, vì biển không có nhiều tài nguyên.