Thành viên:Inteyvat/Nháp/1
From Wikipedia, the free encyclopedia
Quá trình tái vũ trang của quân đội Đức là một loạt các chính sách kinh tế và tài chính được triển khai từ thời điểm Adolf Hitler nhậm chức thủ tướng vào ngày 30 tháng 1 năm 1933 cho đến khi Thế chiến thứ hai bùng nổ tại châu Âu ngày 1 tháng 9 năm 1939. Mục tiêu của những chính sách này là nhằm mở rộng quy mô quân đội của Đế chế Thứ ba.
Việc tái vũ trang cho các lực lượng lục quân, hải quân và không quân (các lực lượng này được hợp nhất vào Wehrmacht từ năm 1935) đã trở thành một yếu tố không thể thiếu trong chính sách của chế độ quốc xã. Đối với Hitler, đây là điều kiện tiên quyết để khôi phục vị thế cường quốc của Đế quốc Đức. Lực lượng Wehrmacht là biểu tượng cho sức mạnh quân sự tại lục địa Châu Âu, là thành quả của chương trình tái vũ trang đã có nền móng từ thời Cộng hòa Weimar. Những thiếu sót về chất lượng nhân sự và vật liệu được chấp nhận để đạt được tốc độ phát triển theo mong muốn. Ban đầu chỉ có 115.000 quân nhân Reichswehr do bị ràng buộc bởi những điều khoản của Hòa ước Versailles, tuy nhiên từ khi áp dụng nghĩa vụ quân sự vào năm 1935, lực lượng này đã mở rộng lên đến 1,1 triệu người vào năm 1939. Khi chiến tranh bùng nổ, số lượng quân nhân đã tăng vọt lên 4,5 triệu người trong quá trình tổng động viên.
Cơ quan Kế hoạch Bốn năm (Vierjahresplan) được thành lập với nhiệm vụ hoạt động như một tổ chức quân sự độc lập và mở rộng nền kinh tế để chuẩn bị cho chiến tranh. Tuy nhiên, các chi phí quân sự tăng vọt dẫn đến tình trạng nợ công cao. Sự thiếu sót trong việc lên kế hoạch vũ trang toàn diện và việc tổ chức thiết lập hệ thống trang bị và hậu cần cho chiến tranh không hiệu quả khiến nhiệm vụ này trở nên bất khả thi.