Thành viên:Anewplayer/Biểu tình chống dự luật dẫn độ Hồng Kông 2019
From Wikipedia, the free encyclopedia
Các cuộc biểu tình chính ở Hồng Kông:
- Phía bắc Đảo Hồng Kông (Admiralty, Vịnh Đồng La, Loan Tể, Central, Tin Hậu, Đồi Fortress, Điểm phía Bắc, Sheung Wan, Sai Ying Pun)
- Bán đảo Cửu Long (Tiêm Sa Chủy, Tây Kowloon, Jordan, Du Ma Địa, Vượng Giác)
- Tân Giới(Sha Tin, Yuen Long)
- Chiến thuật và phương pháp biểu tình trong biểu tình chống dự luật dẫn độ Hồng Kông 2019
- Con đường Hồng Kông
- Danh sách các cuộc biểu tình chống dự luật dẫn độ Hồng Kông đầu năm 2019
- Danh sách các cuộc biểu tình chống dự luật dẫn độ Hồng Kông tháng 7 năm 2019
- Danh sách các cuộc biểu tình chống dự luật dẫn độ Hồng Kông tháng 8 năm 2019
- Phản ứng quốc tế đối với biểu tình chống dự luật dẫn độ Hồng Kông 2019
Biểu tình đoàn kết:
- Hàng chục thành phố khác ở nước ngoài
Biểu tình chống lại dự luật bắt đầu vào tháng 3 và tháng 4, sau đó leo thang vào tháng 6.[1][2] Hàng trăm ngàn người đã tuần hành trong một cuộc biểu tình phản đối dự luật vào ngày 9 tháng 6.[3] Cuộc biểu tình vào ngày 12 tháng 6, ngày dự luật sẽ được thảo luận lần thứ hai ở Hội đồng Lập pháp , đánh dấu sự leo thang bạo lực mạnh mẽ. Cảnh sát chống bạo động đã triển khai hơi cay và đạn cao su chống lại người biểu tình.[4] Sau đó, các cuộc điều tra về hành vi của cảnh sát và trách nhiệm cao hơn đối với hành động của họ trở thành một phần của yêu cầu biểu tình.[5][6] Một cuộc tuần hành lớn hơn đã xảy ra vào ngày 16 tháng 6.[7] Vào ngày 1 tháng 7, hàng trăm ngàn người đã tham gia vào diễu hành tháng 7 hàng năm.[8] Một phần của những người biểu tình này đã tách ra khỏi cuộc tuần hành và đột nhập vào Tổ hợp Hội đồng Lập pháp, phá hoại các biểu tượng chính quyền trung ương.[9] Các cuộc biểu tình đã tiếp diễn suốt mùa hè, leo thang thành các cuộc đối đầu ngày càng dữ dội, giữa cảnh sát, các nhà hoạt động, thành viên Hội Tam Hoàng, phe Kiến chế và cư dân địa phương ở hơn 20 khu phố khác nhau trong khu vực.[10] Ngày 21 tháng 7 đánh dấu cuộc tấn công Nguyên Lãng chống lại và đánh đập người biểu tình và những người trong ga tàu.
Trưởng đặc khu Lâm Trịnh Nguyệt Nga đã đình chỉ dự luật dẫn độ vào ngày 15 tháng 6,[11] và tuyên bố nó "đã chết" vào ngày 9 tháng 7, nhưng không rút lại hoàn toàn dự luật.[12][13] Thành viên Hội đồng đặc khu Regina Ip và Bernard Charnwut Chan tuyên bố rằng chính phủ không có ý định nhượng bộ thêm.[14] Khi các cuộc biểu tình tiếp diễn, những người biểu tình đã thêm các yêu cầu bổ sung, kêu gọi một cuộc điều tra độc lập về sự tàn bạo của cảnh sát, giải phóng những người biểu tình bị bắt giữ, rút lại đặc điểm chính thức của các cuộc biểu tình là "bạo loạn", và bầu cử trực tiếp để chọn thành viên Hội đồng Lập pháp và Đặc khu trưởng.[15][14]