Thành ngữ (Tiếng Việt)
From Wikipedia, the free encyclopedia
Thành ngữ là một tập hợp từ cố định đã quen dùng mà nghĩa thường không thể giải thích đơn giản bằng nghĩa của các từ cấu tạo nên nó.[1] Thành ngữ được sử dụng rộng rãi trong lời ăn tiếng nói cũng như sáng tác thơ ca văn học tiếng Việt. Thành ngữ ngắn gọn, hàm súc, có tính hình tượng, tính biểu cảm cao.[2]
Văn học dân gian Thần thoại |
Văn học viết Văn học đời Tiền Lê |
Khác Thơ Việt Nam |