Quốc-Cộng nội chiến lần thứ hai
From Wikipedia, the free encyclopedia
Nội chiến Quốc-Cộng lần thứ 2 (tiếng Trung: 第二次国共内战); 1945–1950 là cuộc chiến giữa Trung Quốc Cộng sản Đảng và Trung Quốc Quốc dân Đảng nhằm tranh chấp quyền kiểm soát Trung Quốc đại lục.
Cách mạng Cộng sản Trung Quốc | |||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
Một phần của Quốc-Cộng nội chiến | |||||||
Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc chiếm dinh Tổng thống ở Nam Kinh tháng 4 năm 1949 | |||||||
| |||||||
Tham chiến | |||||||
Dân quân Cộng sản |
Quốc dân Cách mạng quân | ||||||
Sau năm 1947: Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (Chiến dịch Thập Vạn Đại Sơn) |
Sau năm 1947: | ||||||
Chỉ huy và lãnh đạo | |||||||
Chu Đức Tổng tư lệnh | Tưởng Giới Thạch Đặc cấp Thượng tướng | ||||||
Lực lượng | |||||||
900,000 (1945) 1,270,000 (9/1945)[1] 2,800,000 (6/1948) 4,000,000 (6/1949) |
5,700,000 (1945) 4,300,000 (7/1946) 3,650,000 (6/1948) 1,490,000 (6/1949) | ||||||
Thương vong và tổn thất | |||||||
250.000 trong 3 chiến dịch lớn Toàn cuộc chiến: 1.300.000 chết, bị thương hoặc bị bắt (Tử trận 260.000, mất tích hoặc đầu hàng 190.000 người, 850.000 người bị thương) |
1,5 triệu trong 3 chiến dịch lớn[2] Toàn cuộc chiến: Khoảng 8.071.000 chết, bị thương, đầu hàng hoặc bị bắt (chết hoặc bị thương 1.711.000, bắt làm tù binh 4.587.000 người, đầu hàng 634.000 người, đào ngũ 847.000) |
Trước và sau khi kết thúc Chiến tranh kháng chiến chống Nhật Bản xâm lược, các cuộc xung đột đã diễn ra giữa Quốc dân Đảng và Cộng sản Đảng. Cả hai phe Quốc dân và Cộng sản bắt đầu đàm phán tại Trùng Khánh và tổ chức hội nghị hiệp thương chính trị. Tuy nhiên, các cuộc đàm phán nhanh chóng bị phá vỡ và cuộc nội chiến nổ ra.
Trong những thời gian đầu của cuộc chiến, quân đội Quốc dân có được những lợi thế toàn diện. Họ nắm giữ hầu hết các trung tâm kinh tế của đất nước, có quân số đông gấp 6 lần đối phương. Quốc dân đảng đánh chiếm các vị trí chiến lược như Trương Gia Khẩu và Diên An do Đảng Cộng sản kiểm soát. Tuy nhiên, đến đầu năm 1947, với các chính sách hợp lý như cải cách ruộng đất, quân Giải phóng Nhân dân đã giành được sự ủng hộ lớn của người dân, họ bắt đầu một cuộc phản công từng phần để chống lại Quốc dân đảng. Trong khi đó, Quốc dân đảng thì ngày càng suy yếu do các chính sách gây mất lòng dân, nạn tham nhũng, chia sẽ nội bộ. Vào giữa năm 1947, sau khi tiến vào trọng điểm tiến công, Đảng Cộng sản đã nắm quyền chủ động cuộc chiến và chiến tranh đã đảo ngược. Quân Giải phóng Nhân dân trong các Chiến dịch Liêu Ninh-Thẩm Dương, Chiến dịch Hoài Hải, Chiến dịch Bình Tân thắng lợi, một cách nhanh chóng đánh bại quân Quốc dân, vượt sông Dương Tử, và kiểm soát hầu hết các vùng của Trung Quốc, tại Bắc Kinh vào ngày 1/10/1949, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa được thành lập.
Vào tháng 6/1950, sau khi các trận chiến quy mô lớn giữa hai bên kết thúc, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã loại bỏ tàn dư của Trung Hoa Dân Quốc, còn sót lại trong quân đội và người dân Trung Quốc thông qua diệt trộm cướp và trấn áp phản cách mạng. Từ những năm 1950, chính phủ Trung Hoa Dân Quốc và Chính phủ Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa, ngăn cách bởi eo biển Đài Loan, vẫn đối đầu với nhau. Cho đến nay, mặc dù cuộc nội chiến đã chấm dứt, căng thẳng quân sự xảy ra khi tình hình chính trị ở cả hai bên thay đổi.