Nghiêu
From Wikipedia, the free encyclopedia
Đế Nghiêu (chữ Hán: 帝堯), còn gọi là Đào Đường Thị (陶唐氏) hoặc Đường Nghiêu (唐堯), là một vị vua huyền thoại của Trung Quốc thời cổ đại, một trong Ngũ Đế.
Đường Nghiêu 唐堯 | |||||
---|---|---|---|---|---|
Vua huyền thoại Trung Quốc | |||||
Ngũ Đế | |||||
Trị vì | 2357 TCN – 2257 TCN (100 năm) | ||||
Tiền nhiệm | Đế Chí | ||||
Kế nhiệm | Đế Thuấn | ||||
Thông tin chung | |||||
Sinh | 2377 TCN Cao Bưu, Giang Tô hay Thiên Trường, An Huy | ||||
Mất | 2257 TCN (120 tuổi) | ||||
Hậu duệ | Đan Chu Nga Hoàng Nữ Anh | ||||
| |||||
Bộ lạc | Đào Đường | ||||
Thân phụ | Đế Khốc | ||||
Thân mẫu | Khánh Đô |
Trong thư tịch cổ, Đường Nghiêu thường được ca tụng là một vị vua tài giỏi và đạo đức, lòng nhân từ và sự cần cù của ông được coi là kiểu mẫu cho mọi bậc Đế vương khác của Trung Quốc. Buổi ban đầu lịch sử Trung Hoa, ba gương mặt sáng suốt gồm: Đế Nghiêu, Đế Thuấn và Đại Vũ rất thường được đề cập tới, và những nhà sử học thời sau tin rằng có thể họ đại diện cho những lãnh tụ của các bộ tộc liên minh đã thành lập nên một hệ thống trật tự chính phủ thống nhất trong một giai đoạn chuyển tiếp sang một xã hội phong kiến gia trưởng.
Đạo giáo tôn ông là Thiên Quan Đại Đế (天官大帝), sinh vào ngày tiết Thượng Nguyên.