Núi Thanh Thành
From Wikipedia, the free encyclopedia
Núi Thanh Thành (tiếng Trung: 青城山; bính âm: Qīngchéng Shān) là một ngọn núi nằm ở thành phố Đô Giang Yển, Tứ Xuyên, Trung Quốc. Nó nằm cách thành phố Thành Đô 68 km về phía đông, và cách công trình thủy lợi Đô Giang Yển 10 km về phía tây nam. Đỉnh chính của nó là Đỉnh Lão Tiêu cao 1600 mét so với mực nước biển. Núi Thanh Thành là một trong những ngọn núi nổi tiếng nhất Tứ Xuyên với danh tiếng giống như Kiếm Môn ở Nga Mi Sơn, hay Quỳ Môn ở Trùng Khánh, nó được mệnh danh là "Thanh Thành thiên hạ u". Đây là ngọn núi lịch sử của Trung Quốc, một địa điểm danh lam thắng cảnh cấp quốc gia, Di sản thế giới của UNESCO cùng với Công trình thủy lợi Đô Giang Yển. Thanh Thành là một trong những cái nôi của Đạo giáo và là một trong những trung tâm Đạo giáo quan trọng nhất tại Trung Quốc. Ngọn núi từng bị ảnh hưởng bởi Động đất Tứ Xuyên 2008.[1][2]
Di sản thế giới UNESCO | |
---|---|
Vị trí | Đô Giang Yển, Tứ Xuyên, Trung Quốc |
Một phần của | Núi Thanh Thành và Hệ thống thủy lợi Đô Giang Yển |
Tiêu chuẩn | (ii)(iv)(vi) |
Tham khảo | 1001 |
Công nhận | 2000 (Kỳ họp 24) |
Tọa độ | 31°0′6″B 103°36′19″Đ |
Một phần của | Khu bảo tồn Gấu Trúc Lớn tại Tứ Xuyên |
Tiêu chuẩn | (x) |
Tham khảo | 1213 |
Công nhận | 2006 (Kỳ họp 30) |