Manchester United F.C. mùa bóng 1998–99
From Wikipedia, the free encyclopedia
Mùa giải 1998–99 là một trong những mùa giải thành công nhất trong lịch sử câu lạc bộ bóng đá Manchester United.[1][2][3] Sau khi kết thúc mùa giải trước không giành bất kỳ danh hiệu nào, United giành một cú ăn ba danh hiệu (Premier League, FA Cup và UEFA Champions League), là đội bóng đá Anh đầu tiên giành được thành tích này. Trong cả mùa giải United chỉ thua 5 trận, một trận mở màn Siêu cúp Anh, một trận ở vòng tứ kết cúp Liên đoàn bóng đá Anh bởi nhà vô địch sau đó là Tottenham Hotspur và 3 trận đấu thuộc giai đoạn đầu của Giải bóng đá ngoại hạng Anh. Một chuỗi 33 trận bất bại kéo dài bắt đầu từ ngày 26 tháng 12 trên sân nhà khi tiếp đón Nottingham Forest.
Mùa giải 1998–99 | ||||
---|---|---|---|---|
Chủ tịch điều hành | Martin Edwards | |||
Huấn luyện viên | Alex Ferguson | |||
FA Premier League | Vô địch | |||
FA Cup 1998–99 | Vô địch | |||
League Cup 1998–99 | Tứ kết | |||
Siêu cúp Anh | Á quân | |||
UEFA Champions League | Vô địch | |||
Vua phá lưới | Giải vô địch quốc gia: Dwight Yorke (18) Cả mùa giải: Dwight Yorke (29) | |||
Số khán giả sân nhà cao nhất | 55.316 - trận gặp Southampton (27 tháng 3 năm 1999) | |||
Số khán giả sân nhà thấp nhất | 37.337 - trận gặp Nottingham Forest (11 tháng 11 năm 1998) | |||
Số khán giả sân nhà trung bình tại giải VĐQG | 54.056 | |||
| ||||
← 1997–98 |
Cầu thủ kỳ cựu Brian McClair và Gary Pallister, cùng với một loạt các cầu thủ trẻ và ít kinh nghiệm như thủ môn Kevin Pilkington và tiền đạo Graeme Tomlinson đã rời câu lạc bộ trước khi mùa giải bắt đầu. Cầu thủ chuyển nhượng lớn nhất trước mùa giải là hậu vệ người Hà Lan Jaap Stam với mức giá kỷ lục khoảng 10,75 triệu £. Cộng thêm tiền đạo Dwight Yorke và cầu thủ chạy cánh người Thụy Điển Jesper Blomqvist. Thủ môn Peter Schmeichel tuyên bố ý định rời khỏi Câu lạc bộ sau 8 năm gắn bó tại Old Trafford,[4] để gia nhập Sporting Clube de Portugal vào cuối mùa giải.[5]
Tinh thần thi đấu mạnh mẽ không bao giờ thiếu của toàn đội,[6][7] đã thấm nhuần trong các mùa trước,[6] là chìa khóa thành công sau đó của họ mà điển hình là các cầu thủ biết cách đứng lên trong những tình huống khó khăn nhất. Điểm nổi bật là United biết tiến lên trong trận Chung kết UEFA Champions League 1999, khi Teddy Sheringham và Ole Gunnar Solskjær mở tỷ số trước đối thủ Bayern Munich trong những phút cuối cùng của hiệp hai.[8] David Beckham giành ngôi thứ nhì sau Rivaldo trong năm 1999 bởi danh hiệu Quả bóng vàng châu Âu và Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA.
Người hâm mộ và các nhà văn gọi tên một con đường đó là Alex Ferguson, mặc dù vậy ông bác bỏ trong những năm sau đó.[9] Hàng chục ngàn người hâm mộ đã xếp hàng trên đường phố Manchester để chào đón đội bóng khi mùa giải sắp kết thúc. Để ghi nhận những thành tựu, ông Ferguson đã được trao một chức danh hiệp sĩ,[10] và được trao danh hiệu "người Tự do của thành phố Glasgow" vào tháng 10 năm 1999.[11]
Đến cuối mùa giải Manchester United đã trở thành câu lạc bộ bóng đá giàu nhất thế giới,[12][13] và thương hiệu thể thao có giá trị nhất trên toàn thế giới.[12] Câu lạc bộ được hỏi mua bởi hãng BSkyB,[14] nhưng đã bị cấm bởi Monopolies and Mergers Commission vào tháng 3 năm 1999.[15]