Giáo hoàng Lêô I
From Wikipedia, the free encyclopedia
Giáo hoàng Lêôn I hay Lêôn Cả (Latinh: Leo I) là giáo hoàng thứ 45 của Giáo hội Công giáo Rôma, kế vị giáo hoàng Xíttô III. Ông là một trong những vị Giáo hoàng có ảnh hưởng lớn trong lịch sử của Giáo hội Công giáo. Cùng với giáo hoàng Ghêgôriô Nhất Thế, ông được lịch sử gọi là Đức Giáo hoàng "Cả". Ông cũng được tôn phong là Thánh và là tiến sĩ Hội thánh.
Thánh Lêôn I | |
---|---|
Tựu nhiệm | 29 tháng 9 năm 440 |
Bãi nhiệm | 10 tháng 11 năm 461 |
Tiền nhiệm | Sixtus III |
Kế nhiệm | Hilarius |
Thông tin cá nhân | |
Tên khai sinh | Leo |
Sinh | Khoảng 400 Tuscany, Đế quốc Tây La Mã |
Mất | (461-11-10)10 tháng 11, 461 Rôma, Đế quốc Tây La Mã |
Các giáo hoàng khác lấy tông hiệu Lêô |
Theo niên giám Tòa Thánh năm 1806 thì ông lên ngôi vào năm 440 và ở ngôi trong 21 năm, 1 tháng và 4 ngày[1]. Niên giám tòa thánh năm 2003 xác định triều đại của ông kéo dài từ ngày 29 tháng 9 năm 440 cho tới ngày 10 tháng 11 năm 461.
Ông được đánh giá là một kiểu mẫu Giáo hoàng lý tưởng cho những thế kỷ kế tiếp của Rôma. Ông thành công trong việc ngăn chặn vua của người Hung là Attila, nhưng thất bại đối với Vandals Gaiseric, bộ lạc này đã xâm lăng và cướp phá thủ đô Rôma vào tháng 6, họ chỉ miễn trừ các Đền Thánh. Giáo hoàng Lêôn đã không làm được gì ngoại trừ việc tái thiết thành phố của mình từ đống gạch vụn đổ nát.