Danh sách phim hiện thực của Georges Méliès
bài viết danh sách Wikimedia / From Wikipedia, the free encyclopedia
Georges Méliès (1861–1938), một nhà làm phim và ảo thuật gia người Pháp, đã thực hiện nhiều phim ngắn hiện thực từ năm 1896 đến năm 1900. Méliès thành lập nhà hát ảo của riêng mình, Théâtre Robert-Houdin ở Paris, khi ông tham dự buổi biểu diễn nổi tiếng đầu tiên của Kinetoscope của Anh em nhà Lumière vào tháng 12 năm 1895. Không thể mua một chiếc máy ảnh từ Lumières, ông đã mua một máy chiếu phim và một số bộ phim từ nhà thí nghiệm phim người Anh Robert W. Paul và bắt đầu chiếu chúng tại Théâtre Robert-Houdin.[1] Trong khi đó, Méliès đã nghiên cứu các nguyên tắc mà máy chiếu của Paul chạy và vào năm 1896, ông đã có thể sửa đổi chiếc máy để nó trở thành chiếc máy ảnh tạm thời.[2] Lúc đầu, Méliès tuân theo quy tắc quay phim thời đó bằng cách sản xuất những bộ phim thực tế — nói về những "lát cắt cuộc sống" được thực hiện bằng cách chuẩn bị những cảnh quay tự nhiên hoặc quay các sự kiện trong ngày.[3] Những "cảnh quan thành phố, cảnh đẹp và họa tiết trong nước" này bám sát nguyên tắc đã được Lumières sử dụng và những người làm công ăn lương.[4] Méliès đã quay 93 bộ phim hay 18% toàn bộ sản lượng của mình ở ngoài trời dưới dạng cảnh quay thực tế.[5]
Tuy nhiên, Méliès cũng quan tâm đến việc mở rộng dòng phim của mình bao gồm các thể loại ít phổ biến hơn. Bộ phim thứ hai của ông, Conjuring, ghi lại một màn ảo thuật sân khấu trên phim;[6] phim thứ sáu của ông, Watering the Flowers nghiêng về hài kịch, đây là tác phẩm làm lại từ tác phẩm L'Arroseur Arrosé của Lumière.[4] Sau khi phát hiện ra phương pháp cắt cảnh (substitution splice) vào năm 1896, Méliès đã tiến xa hơn vào các phim viễn tưởng, xây dựng studio của riêng mình ở Montreuil, Seine-Saint-Denis[6] để cho phép quay bộ phim dựa trên lối kể chuyện, lấy cảm hứng từ lối kể scènes composées—"cảnh sắp đặt có chủ đích."[3] Tác phẩm hiện thực cuối cùng của ông là phần mười bảy của phim Paris Exposition, 1900.[7] Do chuyển từ thực tế sang viễn tưởng, ông thường được coi là người đầu tiên nhận ra tiềm năng của phim viễn tưởng.[8] Trong một quảng cáo, Méliès tự hào mô tả sự khác biệt giữa những phim có sắp đặt sẵn của ông và những phim hiện thực vẫn được thực hiện bởi những người cùng thời với ông là: "những bộ phim tuyệt vời và nghệ thuật này tái tạo những cảnh sân khấu và tạo ra một thể loại mới hoàn toàn khác với những quan điểm điện ảnh thông thường về người thật và cảnh thật."[9]