Chiến tranh Hán–Đại Uyên
From Wikipedia, the free encyclopedia
Chiến tranh Hán – Đại Uyên hay còn được gọi là Thiên Mã chi chiến (chiến tranh vì ngựa trời) là một cuộc xung đột vũ trang diễn ra từ năm 104 đến năm 101 TCN giữa nhà Hán và người Đại Uyên (hay Đại Uyển) (ở Trung Á, khu vực quanh Uzbekistan, phía đông Ba Tư).
Chiến tranh Hán – Đại Uyên | |||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
Vị trí Hán Uyên tương đối | |||||||
| |||||||
Tham chiến | |||||||
Nhà Hán | |||||||
Chỉ huy và lãnh đạo | |||||||
|
Vô Quả Tiễn Mi | ||||||
Lực lượng | |||||||
Đợt 1 (104 TCN): 20.000 bộ binh 6.000 kỵ binh Đợt 2 (102 TCN): 60.000 bộ binh 30.000 kỵ binh 100.000 con bò 20.000 lừa và lạc đà |
|
Sau khi nhận được tin rằng ở đất Đại Uyên có giống ngựa to, khỏe được người đời xưng tụng là "Thiên Mã" ("ngựa trời" - Ngựa Đại Uyên) có thể sử dụng để đánh quân Hung Nô, Hán Vũ Đế liền cử Trương Khiên đi sứ Tây Vực, ý đồ khảo sát khu vực và đặt mua ngựa. Tuy nhiên, người Đại Uyên không những không đồng ý bán ngựa mà còn cho giết cả người của sứ đoàn nhà Hán và tịch thu số vàng được mang theo dùng để mua ngựa. Vì thế Hán đế mới hạ lệnh quân viễn chinh vây hãm thành Alexandria Eschate ở xứ Đại Uyên, trước đây là thành phố xa nhất về phía đông của thế giới Hy Lạp hóa.[3]
Quân Hán đánh bại người Đại Uyên, lập một người thân với nhà Hán lên làm vua và chiếm một lượng ngựa đủ lớn để có thể bổ sung cho lực lượng kỵ binh góp phần vào việc đánh bại người Hung Nô sau này.[1]