Chế độ tổng tài Pháp
From Wikipedia, the free encyclopedia
Chế độ tổng tài (tiếng Pháp: Le Consulat) là chính phủ cấp cao nhất của Đệ Nhất Cộng hòa Pháp kể từ sự sụp đổ của Chế độ đốc chính trong cuộc Đảo chính ngày 18 tháng Sương mù (tức ngày 10 tháng 11 năm 1799 theo Công lịch) cho đến khi Napoleon Bonaparte thành lập Đệ Nhất Đế chế Pháp vào ngày 18 tháng 5 năm 1804. Nói rộng ra, thuật ngữ Chế độ tổng tài chính là đề cập đến giai đoạn này trong lịch sử nước Pháp.
Bài viết này có nhiều vấn đề. Xin vui lòng giúp đỡ cải thiện nó hoặc thảo luận về những vấn đề này trên trang thảo luận.
|
Chế độ tổng tài Pháp Consulat français | |
---|---|
Chính phủ điều hành Đệ nhất Cộng hòa Pháp | |
Ba Tổng tài, Jean Jacques Régis de Cambacérès, Napoleon Bonaparte và Charles-François Lebrun (trái sang phải) của Auguste Couder | |
Lịch sử | |
Thành lập | 10 tháng 11 năm 1799 |
Giải thể | 18 tháng 5 năm 1804 |
Tiền nhiệm | Đốc chính Pháp |
Kế nhiệm | Đệ Nhất Đế chế Pháp (với Napoleon Bonaparte trở thành Hoàng đế) |
Trong thời kỳ này, Napoléon Bonaparte, với tư cách là Đệ nhất Tổng tài (Tổng tài quyền lực nhất), tự khẳng định mình là người đứng đầu một chính phủ cộng hòa tập trung, chuyên quyền và độc tài hơn ở Pháp trong khi không tuyên bố mình là người cai trị duy nhất. Do các thể chế lâu đời được thành lập trong những năm này, Robert B. Holtman đã gọi chế độ Tổng tài là "một trong những thời kỳ quan trọng nhất của toàn bộ lịch sử nước Pháp"[1] và đã được xem là một chế độ độc tài quân sự.[2]