Cờ Thánh giá Bắc Âu mô tả một số cờ mang thiết kế Thánh giá Bắc Âu hoặc Scandinavia, một biểu tượng chữ thập trong một nền chữ nhật, với trung tâm của cây thánh giá nằm gần về phía cán cờ.
Tất cả các nước Bắc Âu đều sử dụng những lá cờ này trong thời kỳ hiện đại, và trong khi Thánh giá Scandinavia được đặt tên cho việc sử dụng nó trong các quốc kì của các quốc giaScandinavia, thuật ngữ này được các nhà nghiên cứu về cờ sử dụng rộng rãi trong tài liệu tham khảo không chỉ các lá cờ của các nước Bắc Âu.[1]
Thiết kế thánh giá đại diện cho Cơ đốc giáo,[2][3][4] và sự dịch chuyển đặc trưng từ tâm lá cờ về phía cán cờ mang tính cận đại, lần đầu tiên mô tả cờ dân sự Đan Mạch (Koffardiflaget) cho các tàu buôn trong một quy định ngày 11 tháng 6 năm 1748, trong đó xác định sự dịch chuyển của tâm thánh giá về phía cán cờ là "hai phần nền đầu tiên phải có dạng hình vuông và hai phần nền bên ngoài phải có tỉ lệ các cạnh là 6/4." Thiết kế của Đan Mạch đã được tiếp nhận cho các lá cờ của Na Uy (cờ dân sự năm 1821) và Thụy Điển (1906), cả hai đều bắt nguồn từ một cờ dân sự chung được sử dụng trong Liên minh Thụy Điển - Na Uy trong những năm 1818-1844, cũng như Iceland (1915) và Phần Lan (1917); một số phân khu của các quốc gia này sử dụng nó như cảm hứng cho các lá cờ của họ. Quốc kỳ của Na Uy là cờ Thánh giá Bắc Âu đầu tiên có ba màu. Tất cả các lá cờ Bắc Âu đều có thể được treo dưới dạng cờ hiệu đuôi nhọn.
Lưu ý rằng một số trong những lá cờ này mang tính lịch sử. Đồng thời lưu ý rằng tỷ lệ lá cờ có thể khác nhau giữa các lá cờ khác nhau và đôi khi là cả giữa các phiên bản khác nhau của cùng một lá cờ.
Quốc kỳ Greenland là lá cờ duy nhất của một quốc gia hoặc lãnh thổ Bắc Âu không có Thánh giá Bắc Âu. Khi Greenland giành được quyền tự trị, lá cờ hiện nay - với một thiết kế đồ hoạ độc đáo của Greenland - được chấp nhận vào tháng 6 năm 1985, với mười bốn phiếu thuận so với mười một phiếu chống ủng hộ một phiên bản Thánh giá Bắc Âu xanh lá và trắng.[5]
Quốc kỳ trong lịch sử của Liên minh Kalmar, thống nhất Đan Mạch, Thụy Điển và Na Uy từ 1397 tới 1523. Không có bằng chứng nào về hình ảnh của Quốc kỳ Liên minh Kalmar. Lá cờ xuất hiện ở đây là một sự tái tạo dựa trên các tài liệu tham khảo trong lá thư năm 1430 của vua Eric xứ Pomerania.
Những lá cờ này hoặc không được sử dụng chính thức, hoặc đại diện cho các thực thể tư nhân khác. Chúng không được chính thức thông qua và việc sử dụng chúng vẫn còn hạn chế.
Những lá cờ của Bắc Âu được thiết kế tương tự như các lá cờ của Đan Mạch, Thụy Điển và Na Uy đã được đề xuất như là lá cờ quốc gia của Đức trong cả hai năm 1919 và 1948, tương ứng sau Thế chiến I và Thế chiến II. Ngày nay, Thánh giá Bắc Âu là một đặc trưng trong một số lá cờ hoặc huy hiệu của thành phố và hạt.
Một số lá cờ cho các địa phương ở Vương quốc Anh (chủ yếu là Scotland) được dựa trên các thiết kế Thánh giá Bắc Âu, nhằm phản ánh di sản Scandinavia được giới thiệu đến Quần đảo Anh trong thời đại Viking và trong suốt Trung kỳ Trung Cổ.
Jeroen Temperman. State Religion Relationships and Human Rights Law: Towards a Right to Religiously Neutral Governance. Martinus Nijhoff Publishers. tr.88. Truy cập ngày 31 tháng 12 năm 2007. Nhiều quốc gia chủ yếu theo Cơ đốc giáo thể hiện một thập giá, tượng trưng cho Cơ đốc giáo, trong cờ quốc gia của họ. Cái gọi là Thánh giá Scandinavia hoặc Thánh giá Bắc Âu trên cờ của các quốc gia Bắc Âu–Đan Mạch, Phần Lan, Iceland, Na Uy và Thụy Điển–cũng đại diện cho Cơ đốc giáo.
Carol A. Foley. The Australian Flag: Colonial Relic or Contemporary Icon. William Gaunt & Sons. Truy cập ngày 31 tháng 12 năm 2007. Thánh giá Cơ đốc giáo, ví dụ, là một trong những biểu tượng lâu đời nhất và được sử dụng rộng rãi nhất trên thế giới, và nhiều nước châu Âu, như Anh, Na Uy, Thụy Điển, Phần Lan, Đan Mạch, Iceland, Hy Lạp và Thụy Sĩ đã tiếp nhận và hiện vẫn lưu lại thánh giá Cơ đốc giáo trên quốc kỳ của họ.
Andrew Evans. Iceland. Bradt. Truy cập ngày 31 tháng 12 năm 2007. Truyền thuyết kể rằng một tấm vải đỏ với chữ thập trắng chỉ đơn giản là rơi từ trên trời xuống giữa chiến trường trận Valdemar ở thế kỷ 13, mà sau đó người Đan Mạch đã chiến thắng. Là một huy hiệu lẽ phải thiêng liêng, lá cờ của Đan Mạch đã tung bay ở các quốc gia Scandinavia khác mà họ cai trị, và khi mỗi quốc gia giành được độc lập, họ đã kết hợp biểu tượng Cơ đốc giáo này.
Năm 1844, những người theo chủ nghĩa dân tộc thân Đức ở hai công quốc Holstein và Schleswig đã tạo ra một lá cờ ba màu xanh-trắng-đỏ như là một biểu tượng cho sự độc lập, bắt đầu được sử dụng rộng rãi. Năm 1845, Đan Mạch đã đáp trả bằng cách cấm tất cả các lá cờ khác ngoài cờ Đan Mạch được treo tại đây. Lệnh cấm này được thi hành cho đến khi nào Đan Mạch còn kiểm soát ba công quốc (Holstein và Lauenburg: có hiệu lực cho đến năm 1863, Schleswig có hiệu lực cho đến năm 1864.) Việc sử dụng lá cờ Đan Mạch đã bị chính quyền ly khai tuyên bố là phạm pháp ở ba vương quốc trong khoảng thời gian từ 1848 đến 1851.
Пюккенен, А. Ю.; Сыров, А. А. (2002). Что такое Ингерманландия? Краткое введение в историю ингерманландских финнов[What is Ingria? A short introduction to the history of the Ingrian Finns] (bằng tiếng Nga). Saint Petersburg.
Пюккенен, А. Ю. (ngày 30 tháng 5 năm 2011). “Геральдика Невского края” [Neva region heraldry]. Санкт-Петербургские ведомости (bằng tiếng Nga). Saint Petersburg: АО Издательский дом «С.-Петербургские ведомости».
“Hur ser Svenskfinland ut om 100 år?”(PDF). Medborgarbladet (bằng tiếng Thụy Điển). Helsinki: Svenska folkpartiet RP. 61 (4): 20. tháng 12 năm 2006. Bản gốc(PDF) lưu trữ ngày 21 tháng 7 năm 2011. Truy cập ngày 6 tháng 6 năm 2008.
Znamierowski, Alfred (2002). The world encyclopedia of flags: The definitive guide to international flags, banners, standards and ensigns. London: Hermes House. tr.103 and 134. ISBN1-84309-042-2.
Wikimedia Commons có thêm hình ảnh và phương tiện truyền tải về Cờ Thánh giá Bắc Âu.