Mức độ phát triển của một xã hội bao hàm cơ sở hạ tầng hiện đại (cả về mặt vật chất và thể chế) và sự chuyển đổi ra khỏi những lĩnh vực sản xuất tạo ra giá trị gia tăng thấp như nông nghiệp và khai thác tài nguyên tự nhiên. Ở các quốc gia phát triển, hệ thống kinh tế dựa trên sự tăng trưởng mạnh mẽ và bền vững ở những lĩnh vực dịch vụ, giáo dục, nghiên cứu phát triển, thông tin...
Việc áp dụng thuật ngữ nước đang phát triển cho toàn thể các nước chưa đạt trình độ nước phát triển trong nhiều trường hợp là không thích hợp, không ít quốc gia nghèo không hề có những cải thiện tình hình kinh tế thậm chí là suy giảm.
Các quốc gia có sự tiến bộ vượt trội so với các nước đang phát triển nhưng chưa đạt tới trình độ của các nước phát triển được đưa vào nhóm nước mới công nghiệp hóa.
Nước đang phát triển, nói chung, là các quốc gia có mức sống thấp, chưa đạt được mức độ công nghiệp hóa và GDP danh nghĩa tương xứng với quy mô dân số. Có một sự tương quan chặt chẽ giữa mức thu nhập bình quân đầu người thấp với sự gia tăng dân số nhanh chóng, kể cả giữa các quốc gia và giữa các nhóm dân cư trong một quốc gia.
Thuật ngữ "nước đang phát triển" nhiều khi được thay thế bởi một số tên gọi khác, ví dụ như: "nước kém phát triển", "nước chậm phát triển", "nước nông nghiệp", "Thế giới thứ ba", "Nam bán cầu", thậm chí "nước kém phát triển nhất"...
Có nhiều học thuyết phát triển và kinh tế lý giải nguyên nhân của sự kém phát triển nhưng không có một sự thống nhất rõ ràng.
Xã hội
Thái độ và năng lực bản thân:
Thái độ và nền văn hóa.
Năng lực và lối ứng xử của tầng lớp lãnh đạo xã hội.
Tỷ lệ mang thai và sinh đẻ cao.
Cơ cấu và các định chế pháp luật:
Luật pháp không được thực thi nghiêm minh.
Tha hóa, tham ô của giới công chức.
Vai trò và vị trí của quốc gia trong tiến trình văn hóa, lịch sử.
Kinh tế và chính trị
Sự hoang hóa của đất đai và tàn phá các nguồn lực kinh tế bởi xung đột quân sự.
Xung đột, bất ổn chính trị hoặc xã hội kéo dài.
Kìm kẹp tự do kinh tế.
Thiếu biện pháp bảo vệ những ngành công nghiệp còn non trẻ.
Sự bóc lột của các nước phát triển.
Nền kinh tế đóng cửa và thiếu quyết tâm mở rộng giao lưu với thế giới bên ngoài.
Quản lý ngặt nghèo, mức thuế nặng nề, không khuyến khích đầu tư.
Giáo dục và thông tin không được quan tâm thích đáng.
Thiếu sự thúc đẩy, can thiệp của chính phủ để phát triển kinh tế.