Bốn khúc tứ tấu
From Wikipedia, the free encyclopedia
Bốn khúc tứ tấu (tiếng Anh: Four Quartets) – là một trường ca gồm 4 phần: Burnt Norton (1935), East Coker (1940), The Dry Salvages (1941) và Little Gidding (1942) của nhà thơ Mỹ đoạt giải Nobel Văn học năm 1948 T. S. Eliot. Bài thơ được viết từ năm 1934 đến năm 1942, lần đầu in gộp lại trong một trường ca vào năm 1943. Bốn khúc tứ tấu là một tác phẩm quan trọng của thơ ca thế giới thế kỷ XX cùng với Bản tình ca của J. Alfred Prufrock, Đất hoang, Ngày thứ Tư tro bụi (bài thơ) và Những kẻ rỗng tuếch.