![cover image](https://wikiwandv2-19431.kxcdn.com/_next/image?url=https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/7/7c/%25E5%25B8%259D%25E9%2589%25B4%25E5%259B%25BE%25E8%25AF%25B4_%25E9%25AB%2598%25E6%25B8%2585_%2528page_131_%25E9%25AB%2598%25E6%25B4%258B%2529.jpg/640px-%25E5%25B8%259D%25E9%2589%25B4%25E5%259B%25BE%25E8%25AF%25B4_%25E9%25AB%2598%25E6%25B8%2585_%2528page_131_%25E9%25AB%2598%25E6%25B4%258B%2529.jpg&w=640&q=50)
Bắc Tề Văn Tuyên Đế
From Wikipedia, the free encyclopedia
Bắc Tề Văn Tuyên Đế (北齊文宣帝) (526–559), tên húy là Cao Dương (高洋), tên tự Tử Tiến (子進), miếu hiệu là Hiển Tổ, là vị hoàng đế khai quốc của triều đại Bắc Tề trong lịch sử Trung Quốc. Ông là con trai thứ của Thượng trụ quốc Cao Hoan của Đông Ngụy, và sau khi anh trai Cao Trừng qua đời vào năm 549, ông trở thành người cai trị trên thực tế của đế quốc. Năm 550, ông đã buộc Đông Ngụy Hiếu Tĩnh Đế phải nhường ngôi cho mình, kết thúc triều Đông Ngụy và mở đầu triều Bắc Tề.
![]() | Bài này có liệt kê các nguồn tham khảo và/hoặc liên kết ngoài, nhưng nội dung trong thân bài cần được dẫn nguồn đầy đủ bằng các chú thích trong hàng để người khác có thể kiểm chứng. |
Bắc Tề Văn Tuyên Đế 北齊文宣帝 | |||||||||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Hoàng đế Trung Hoa | |||||||||||||||||
![]() | |||||||||||||||||
Hoàng đế Bắc Tề | |||||||||||||||||
Tại vị | 9 tháng 6 năm 550 – 25 tháng 11 năm 559 (9 năm, 169 ngày) ![]() | ||||||||||||||||
Tiền nhiệm | Hiếu Tĩnh Đế Sáng lập triều đại | ||||||||||||||||
Kế nhiệm | Bắc Tề Phế Đế | ||||||||||||||||
Thông tin chung | |||||||||||||||||
Sinh | 526 | ||||||||||||||||
Mất | 559 | ||||||||||||||||
An táng | Vũ Ninh lăng (武寧陵) | ||||||||||||||||
Thê thiếp | Xem văn bản | ||||||||||||||||
Hậu duệ | Xem văn bản | ||||||||||||||||
| |||||||||||||||||
Hoàng tộc | Bắc Tề | ||||||||||||||||
Thân phụ | Cao Hoan | ||||||||||||||||
Thân mẫu | Lâu Chiêu Quân |
Trong giai đoạn đầu trị vì, Văn Tuyên Đế chú tâm đến các vấn đề quân sự, vì thế sức mạnh quân sự của Bắc Tề lúc này ở vào thời kỳ đỉnh cao. Ông cũng đã cố cân bằng gánh nặng thuế và giảm bớt hủ bại bằng cách trả bổng lộc đầy đủ cho các quan lại. Ông giao phó hầu hết chính sự cho một người có tài là Dương Âm (楊愔), và trong một khoảng thời gian, triều đình đã hoạt động hiệu quả còn quân đội thì hùng mạnh. Tuy nhiên, cuối cùng Văn Tuyên Đế lại trở nên tàn bạo và có các hành vi thất thường có nguồn gốc từ chứng nghiện rượu, điều này đã khiến chính quyền của ông rơi vào hỗn loạn.