Sĕk Gái
From Wikipedia, the free encyclopedia
Sĕk Gái (十誡, Hĭ-báik-lài-ngṳ̄: עשרת הדיברות) sê Séng-gĭng diē-sié sū gé-cái gì cŭng-gáu gâe̤ng dô̤-dáik gì dèu-mĕ̤k, sê Siông-dá̤ găk Să̤-nâi-săng dīng dó̤i Mò̤-să̤ gì gái-mêng. Sĕk Gái tā̤-hiêng diŏh Iù-tái-gáu gâe̤ng Gĭ-dók-gáu diē-sié. Găk «Séng-gĭng» gà̤-dēng, Sĕk Gái hŭng-biék chók-hiêng diŏh «Chók Ăi-gĭk Gé» 20:2-17 gâe̤ng «Sĕng-mêng Gé» 5:6-21.
Háng-ngṳ̄ Sĕk Gái sê téng "Ten Commandments" lì gì. Găk dék gū-cā gì Séng-gĭng diē-sié, "Sĕk Gái" ké̤ṳk huăng-ĭk có̤ "sĕk guó uâ" (Hĭ-lé-nà̤-ngṳ̄: δεκάλογος). Cuòi iâ sê "Sĕk Gái" gì lêng siŏh bĭk miàng "Decalogue" gì lài-lĭk.